14/6/19

Những mất mát thời bình

#XT

Còn nhớ độ năm ấy, khi đất nước Pháp bị khủng bố, Họ nói: " Pray for Paris ", khi máy bay của 1 hãng hàng không của quốc gia nào đó tôi chưa kịp nhớ tên mất tích, họ lên mạng ca thán, đồng cảm, ra vẻ bi thương i a khổ ải. Họ thay cả avatar, thậm chí để cả cờ tổ quốc nước bạn.

Còn khi đồng đội chúng tôi - những người Lính trên chính cái dải đất hình chữ S này ngã xuống vì màu cờ sắc áo, vì biển trời quê hương. Những cá nhân vô trách nhiệm và những kẻ thối mồm HỌ nói: "Nhân dân đóng thuế để chúng mày làm điều đó. Và đó, nghiễm nhiên là công việc của chúng m “

Nhưng lũ thối mồm quên mất 1 điều rằng: Chúng tôi và gia đình chúng tôi cũng có nghĩa vụ đóng thuế giống như họ.

Xã hội phát triển, kéo theo biết bao hệ luỵ. Giới trẻ bây giờ, 1 bộ phận nhớ ngày sinh tháng đẻ của các thần tượng, các Ồ Pa xứ Hàn còn hơn cả những ngày lịch sử trọng đại của dân tộc, tôn trọng các ngôi sao điện ảnh, các thần tượng âm nhạc còn hơn cả đấng sinh thành.

Họ có thể khóc lóc, từ bỏ mọi giá trị văn hoá, trà đạp lên mọi thuần phong mỹ tục, đánh đổi tất cả nhân phẩm để 1 lần được chạm tay thần tượng.
Thật đáng buồn, đáng trách nhưng cũng lại đáng thương..!!

Giữa cái thể kỷ 22 này. Tự nhiên, thấy cái tình người sao mà khó khăn đến thế, sao mà thờ ơ đến vậy.
2 con người: 1 Đại uý, 1 trung sỹ học viên - có mất mát nào nhiều hơn thế? Có đau thương nào lớn như vậy.

Xin những con người đã từng đổi màu vì lá cờ nước Pháp hãy một lần trắc ẩn vì máu thịt Việt Nam ! "
Không có phép màu nào cho các anh nữa rồi..!!

Đất nước nghiêng mình, chúng tôi nghiêng mình..!!
Xin vĩnh biệt..!!

0 nhận xét: