15/12/19

KHI LINH MỤC NGỒI XỔM LÊN PHÁP LUẬT

Nghĩa vụ quân sự là nghĩa vụ của mỗi công dân, thể hiện tinh thần trách nhiệm của mỗi người công dân đối với đất nước. Thời gian tham gia nghĩa vụ quân sự cũng là thời gian thử thách, để mỗi thanh niên rèn luyện, trưởng thành hơn trong cuộc sống. Chính vì thế, mọi công dân phải tham gia nghĩa vụ quân sự, dù theo tôn giáo hay không theo tôn giáo. Tuy nhiên, ngày hôm nay, trên nhiều trang mạng xuất hiện tờ lệnh gọi khám sức khỏe để tham gia nghĩa vụ quân sự của Ban chỉ huy Quân sự huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An đối với anh Nguyễn Văn Hải, sinh năm 1997, quê quán: Quỳnh Yên, Quỳnh Lưu, Nghệ An (anh Hải là giáo dân giáo xứ Cẩm Trường, Giáo phận Vinh). Đáng nói ở chỗ, ngay trong chính bản gửi phản hồi lệnh của công dân Hải tới Ban chỉ huy Quân sự huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An xuất hiện dòng viết tay của linh mục Quản xứ Phan Đình Giáo viết lời lẽ rất ngông cuồng: "Tôi, Linh mục quản xứ Cẩm Trường để anh Hải ở nhà; tôi đã yêu cầu Ban chỉ huy quân sự huyện năm ngoái vì anh Hải đảm nhận nhiều công việc quan trọng trong xứ"!? Trong khi đó, tại Công lệnh không hề có mục "xin" ý kiến của người khác ngoài công dân được gọi!

Đúng là một hành động ngồi xổm lên pháp luật. Thử hỏi xem, nghĩa vụ quân sự là trách nhiệm của mỗi người dân, dù anh theo tôn giáo hay không theo tôn giáo, dù anh là con quan chức hay người giàu có thì anh phải có nghĩa vụ thực hiện. Không phải vì anh làm công việc gì, anh có nhiệm vụ quan trọng với giáo xứ mà anh được miễn nghĩa vụ quân sự. Bởi lẽ, theo quy định tại khoản 1 Điều 41 Luật Nghĩa vụ quân sự 2015, tạm hoãn gọi nhập ngũ đối với những công dân sau đây:
- Chưa đủ sức khỏe phục vụ tại ngũ theo kết luận của Hội đồng khám sức khỏe.
- Là lao động duy nhất phải trực tiếp nuôi dưỡng thân nhân không còn khả năng lao động hoặc chưa đến tuổi lao động; trong gia đình bị thiệt hại nặng về người và tài sản do tai nạn, thiên tai, dịch bệnh nguy hiểm gây ra được Ủy ban nhân dân cấp xã xác nhận.
- Một con của bệnh binh, người nhiễm chất độc da cam suy giảm khả năng lao động từ 61% đến 80%.
- Có anh, chị hoặc em ruột là hạ sĩ quan, binh sĩ đang phục vụ tại ngũ; hạ sĩ quan, chiến sĩ thực hiện nghĩa vụ tham gia Công an nhân dân.
- Người thuộc diện di dân, giãn dân trong 3 năm đầu đến các xã đặc biệt khó khăn theo dự án phát triển kinh tế - xã hội của Nhà nước do Ủy ban nhân dân cấp tỉnh trở lên quyết định.
- Cán bộ, công chức, viên chức, thanh niên xung phong được điều động đến công tác, làm việc ở vùng có điều kiện kinh tế - xã hội đặc biệt khó khăn theo quy định của pháp luật.
- Đang học tại cơ sở giáo dục phổ thông; đang được đào tạo trình độ đại học hệ chính quy thuộc cơ sở giáo dục đại học, trình độ cao đẳng hệ chính quy thuộc cơ sở giáo dục nghề nghiệp trong thời gian một khóa đào tạo của một trình độ đào tạo.
Trong 7 trường hợp trên, không hề có một trường hợp nào là “phục vụ nhiệm vụ quan trọng của giáo xứ”. Liệu có phải chăng linh mục Giáo đang ngồi xổm trên pháp luật và tự cho mình cái quyền "yêu cầu Ban Chỉ huy quân sự huyện", chống lại việc thực hiện nghĩa vụ thiêng liêng của một công dân Việt Nam đối với Tổ quốc mình? Linh mục giáo đã công khai đặt lợi ích của "xứ" mình lên trên lợi ích của dân tộc. Nói rộng hơn, phải chăng Phan Đình Giáo đang đưa giáo hội ra để "đối trọng" lại với dân tộc Việt?

0 nhận xét: