Vì sao một bộ
phận cán bộ, đảng viên suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, “tự
diễn biến”, “tự chuyển hóa”, sa vào chủ nghĩa cá nhân; thậm chí có cả cán bộ
cao cấp do Trung ương quản lý vẫn vi phạm kỷ luật đến mức phải xử lý hình sự?
Luận giải vấn đề trên có nhiều cách tiếp cận và nhiều quan điểm khác nhau, cần
nhận diện đúng, phòng tránh tốt để không đi vào con đường tội lỗi.
Quan điểm
sai trái bởi lập trường cơ hội, phản động
“Mượn gió bẻ
măng”, những người có quan điểm đối lập với Đảng, Nhà nước và chế độ ta cho rằng,
suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, “tự chuyển hóa”, sa vào chủ
nghĩa cá nhân ở một bộ phận cán bộ, đảng viên là do “chế độ một đảng độc quyền
lãnh đạo” và “chế độ xã hội xã hội chủ nghĩa do thiếu dân chủ sinh ra”. Nó là một
sản phẩm mang tính “tất yếu khách quan” bởi chừng nào còn tồn tại “chế độ một đảng
độc quyền lãnh đạo” thì chừng đó suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối
sống, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”, chủ nghĩa cá nhân “vẫn có đất tồn tại”,
nó không những không suy giảm, mà trái lại, còn tăng lên không ngừng “năm sau
cao hơn năm trước”; “Đảng Cộng sản và Nhà nước Việt Nam không thể ngăn chặn, đẩy
lùi suy thoái”, v.v..
Những người
này đã thêu dệt, viện dẫn câu chuyện phạm pháp “ly kỳ” của ông Nguyễn Thanh
Long, nguyên Bộ trưởng Bộ Y tế và ông Chu Ngọc Anh, nguyên Chủ tịch thành phố
Hà Nội và nhiều vị quan chức khác trong thời gian gần đây để biện hộ cho quan
điểm sai trái đầy sự khiêu khích, sặc mùi vu khống, lươn lẹo của họ, khi cho rằng,
các ông nguyên là lãnh đạo đã “sa lưới” và một bộ phận cán bộ, đảng viên suy
thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”
là hệ quả đáng tiếc của cơ chế “Đảng lãnh đạo, Nhà nước quản lý, nhân dân lao động
làm chủ”. Họ quy kết, chụp mũ: “nguyên nhân của mọi nguyên nhân là do chế độ “đảng
độc tài”, “đảng toàn trị” ở Việt Nam gây nên”.
Họ coi đó là
“điều khó tránh khỏi” và “chế độ cộng sản tất yếu bị diệt vong”, nếu Đảng ta cứ
tiếp tục thực hiện công cuộc đổi mới bằng việc lấy chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng
Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng, kim chỉ nam cho hành động. Nếu Đảng vẫn còn
khư khư bám giữ mục tiêu độc lập dân tộc gắn liền với chú nghĩa xã hội” và
“kiên định đường lối đổi mới”, còn tiếp tục “đi theo con đường xã hội chủ
nghĩa”, thiếu thiện chí, không thành tâm với “sự hợp tác, giúp đỡ” của các nước
phương Tây thì đó là “một đại sai lầm”; là nguyên nhân của mọi nguyên nhân sinh
ra “bệnh” suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, “tự diễn biến”,
“tự chuyển hóa”, rơi vào chủ nghĩa cá nhân rất khó chữa trị. Đúng là cái giọng
điệu và quan điểm sai trái “tung hứng cho nhau” bởi lập trường cơ hội, phản động.
Vì vậy, trong khi đấu tranh chữa trị “bệnh” suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo
đức, lối sống, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”, chủ nghĩa cá nhân, chúng ta phải
đồng thời loại bỏ quan điểm sai trái của những người bất mãn, thiếu thiện chí,
chống phá Đảng, Nhà nước và chế độ ta.
Chân lý
khoa học không thể bẻ cong, kẻ gian không được phép chà đạp, giầy xéo lẽ phải
Thoạt nghe lý
sự và lời kiến giải của một số người tự xưng là “cấp tiến”, “tâm huyết, trách
nhiệm với vận mệnh của Tổ quốc, lợi ích quốc gia – dân tộc”, vì hạnh phúc của
nhân dân như đã nêu trên, không ít người dân do thiếu thông tin, “nhẹ dạ, cả
tin” đã hùa theo, phụ họa với kẻ xấu và cho rằng, Đảng, Nhà nước ta cần thay đổ
đường lối, đi theo con đường tư bản chủ nghĩa, dựa vào phương Tây để xây dựng
chế độ dân chủ theo hướng đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập; đẩy mạnh phát
triển kinh tế tư nhân; làm cho Việt Nam mạnh lên, nhờ đó mà suy thoái về tư tưởng
chính trị, đạo đức, lối sống “hết đất tồn tại”, tự nó sẽ tiêu vong; không cần
phải thành lập ban chỉ đạo phòng, chống tham nhũng, tiêu cực từ Trung ương đến
địa phương; không cần ra nghị quyết mới, ban bố Quy định 19 điều đảng viên không
được làm, không cần tổ chức các hội nghị cán bộ toàn quốc về phòng, chống tham
nhũng, v.v..
Nếu ai đó tin
vào những lời nói “có cánh ấy” thì hãy bay cùng nó đến các nước tư bản xem những
bất công ấy đang diễn ra như thế nào; vì sao UNESCO lại vinh danh Chủ tịch Hồ
Chí Minh là danh nhân văn hóa thế giới; vì sao Thủ đô Hà Nội là thành phố vì
hòa bình; vì sao Việt Nam lại là lương tri của loài người tiến bộ. Đó là cách tốt
nhất để đừng lún sâu vào “vũng bùn nhận thức”, đi vào con đường tội lỗi.
Vin vào cái cớ
Nghị quyết Trung ương 4 khóa XI, Nghị quyết Trung ương 4 khóa XII và Kết luận số
21-KL/TW ngày 25-10-2021 của Đảng ta bàn về một số vấn đề cấp bách trong xây dựng
Đảng hiện nay, các thế lực thù địch đã triệt để lợi dụng một số người bất mãn,
có quan điểm bất đồng, thậm chí đối lập với Đảng, Nhà nước ta để xuyên tạc sự
thật, thổi phồng khuyết điểm, khuếch đại thiếu sót, hạn chế trong lãnh đạo, chỉ
đạo công cuộc đổi mới, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc của Đảng, Nhà nước ta; coi
Nghị quyết Trung ương 4 khóa XI, Nghị quyết Trung ương 4 khóa XII và Kết luận số
21-KL/TW của Đảng ta là “lời tự thú về những sai lầm, khuyết điểm” của chế độ đảng
độc quyền lãnh đạo và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội mà Đảng, Bác Hồ và nhân
dân ta đã lựa chọn.
Bản chất
của vấn đề là ở chỗ: Họ đã “mượn gió bẻ măng”, “đục nước béo cò”, diễn chiêu
trò ấy để thu hút dư luận, tuyên truyền quan điểm sai trái, phủ nhận thành quả
cách mạng, thành tựu 35 năm đổi mới đất nước, thực hiện mục tiêu cuối cùng là
phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng ta, xóa bỏ mục tiêu độc lập dân tộc và chủ
nghĩa xã hội ở Việt Nam; lái nước ta đi theo con đường tư bản chủ nghĩa có lợi
cho phương Tây và những kẻ theo đuôi. Ý đồ của họ đã lộ diện, âm mưu, thủ đoạn
của họ đã được phơi bày từ nhiều năm thông qua thực hiện chiêu trò “diễn biến
hòa bình”, kết hợp với bạo loạn lật đổ, thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển
hóa” trong nội bộ ta, đòi “phi chính trị hóa” lực lượng vũ trang, thực hiện
“cách mạng màu” ở Việt Nam. Mưu đồ ấy đã thất bại, người dân Việt Nam không ai
tin các luận điệu sai trái ấy, bởi họ đã nhận thức đúng: Chân lý khoa học không
thể bẻ công, bị chà đạp một cách thô bạo.
Bắt đúng
“bệnh”, chữa trị kịp thời; đất trời, lòng người đầy sinh khí đổi mới, phát triển
Suy thoái tư
tưởng chính trị, đạo đức, lối sống là “ba chứng bệnh” nằm trong một cá thể người
“bị bệnh”. “Ba chứng bệnh” ấy có cùng nguồn gốc nảy sinh là “bệnh lý” từ sự
“nhiễu loạn hệ thần kinh trung ương”, chủ yếu là sự “thoái hóa, biến chất”, mất
nhân cách ở một số “cán bộ” mang danh đảng viên. Ai đó nếu đã mắc chứng bệnh
suy thoái về tư tưởng chính trị thì lập tức, căn bệnh này sẽ “lây nhiễm”, biến
người đó đồng thời bị thoái hóa, biến chất về đạo đức, lối sống, rơi vào chủ
nghĩa cá nhân và ngược lại.
Suy thoái về
tư tưởng chính trị, về thực chất, là sự phản ánh sai lệch hiện thực khách quan
từ việc nghi ngờ dẫn đến phai nhạt mục tiêu, lý tưởng cách mạng, xa rời chủ
nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối, quan điểm của Đảng, chính
sách, pháp luật của Nhà nước, do tuyệt đối hóa cái chủ quan, nhìn nhận méo mó
con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở nước ta, những cái tốt, tính ưu việt của chế
độ ta bị xuyên tạc trở thành “màu đen”, thực hư, thật giả, trắng đen lẫn lộn, bị
lợi dụng để thực hiện mục đích cá nhân theo kiểu “đục nước béo cò”; biến cái tốt
thành cái xấu, “thẳng thành cong”, “chân lý thành sai lầm”. Vì thế, cái xấu, độc
có cơ hội nảy nở, lấn át cái tốt, đẹp.
Căn nguyên
sâu sa của sự suy thoái về tư tưởng chính trị và tình trạng phản ánh sai lệch
các chuẩn mực đạo đức, lối sống có thể nhìn nhận sâu hơn từ khía cạnh bộ óc của
người suy thoái tư tưởng chính trị “có vấn đề”, họ có bệnh lý, bị rối loạn hệ
thần kinh trung ương nên cá thể người thuộc diện này không còn tỉnh táo, suy
nghĩ lành mạnh; tự thân, không thể nhận thức, phân biệt rõ ràng phải trái, đúng
sai; không thể điều chỉnh thái độ, hành vi trong các quan hệ giao tiếp, ứng xử
để đạt đến sự chuẩn mực đạo đức, đã để cho lòng tham “trỗi dậy”, tiền tài, vật
chất làm cho lóa mắt, rơi vào “cái bẫy” của lối sống buông thả, “quên tình
nghĩa, xa rời đạo lý, bất chấp pháp lý”. Lối sống đề cao vật chất, sùng bái đồng
tiền; ăn chơi, hưởng lạc, ham chức, cậy quyền, đề cao “cái tôi”, coi thường tổ
chức đã chà đạp lên tập thể, tự đánh mất mình.
Cùng với xem
xét bệnh lý của hệ thần kinh trung ương cần xem xét, nhấn mạnh hơn về mặt nhân
cách xã hội, mặt chính trị, giai cấp. Đây là mặt chính yếu, do sự thiếu tu dưỡng,
rèn luyện dẫn họ đến các hành vi “lệch chuẩn”, lún sâu vào “vũng bùn” của chủ
nghĩa cá nhân, chà đạp lên đạo lý, pháp lý, biến người tốt thành kẻ xấu, bị xã
hội lên án, coi như loại vi rút độc hại.
Khi cái lợi,
tiền bạc, chức quyền đến quá dễ dàng, lâu dần thành thói quen: ham tiền, đã có
tiền càng muốn nhiều tiền hơn, nó biến thành một sự sùng bái quyền lực, đồng tiền
và sự hưởng lạc. Đến lúc đó, họ không còn biết tự trọng, danh dự, không còn hổ
thẹn, cắn rứt lương tâm khi làm điều sai trái; đã “bán thân cho ma quỷ”, trở
thành nô lệ của đồng tiền, quyền lực, cam tâm làm những điều thất đức; họ cứ
trượt dài, dần dần mất nhân cách người cách mạng. Vì vậy, pháp luật cần phải
vào cuộc mạnh mẽ hơn nữa để chẩn trị, cắt bỏ “các khối u, các chứng bệnh” này,
làm cho xã hội ta lành mạnh hơn, tốt đẹp hơn.
Chính trị
của ta phải mạnh lên, cơ thể của chúng ta phải khỏe mạnh hơn, đạo đức, lối
sống của chúng ta phải thật sự trong sạch, lành mạnh
Vấn đề có
tính nguyên tắc (bất di bất dịch) hiện nay là phải: (1) Quan tâm chăm lo hơn nữa
công tác giáo dục chính trị tư tưởng, đạo đức, lối sống cho cán bộ, chiến sĩ và
nhân dân và sự tự tu dưỡng, rèn luyện của cán bộ; (2) Ra sức xây dựng môi trường
văn hóa chính trị lành mạnh, pháp luật nghiêm minh; (3) Làm cho chủ nghĩa Mác –
Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, quan điểm, đường lối của Đảng, chính sách, pháp luật
của Nhà nước chiếm vị trí thống trị trong đời sống văn hóa – tinh thần xã hội
ta; (4). Thực hiện nghiêm công công tác tuyển chọn cán bộ, nhất là đề bạt, bổ
nhiệm cán bộ ở vị trí quan trọng phải thật sự chú ý đến bản lĩnh chính trị, lập
trường, quan điểm giai cấp, quá trình tu dưỡng, rèn luyện, phấn đấu của nhân sự;
đồng thời, kiểm tra sức khỏe, nhất là chất lượng “bộ óc” – hệ thần kinh của các
nhân sự ấy; (5). Làm tốt hơn nữa công tác kiểm tra, giám sát, giáo dục cán bộ,
đảng viên; kiên quyết xử lý nghiêm minh những người vi phạm pháp luật, kịp thời
đưa những cán bộ, đảng viên không đủ tư cách ra khỏi tổ chức đảng; làm cho Đảng
ta và hệ thống chính trị ngày càng trong sạch, vững mạnh; (6) Kiên quyết không
để các thế lực thù địch lợi dụng tình hình, thổi phồng, bóp méo sự thật, chống
phá chế độ xã hội chủ nghĩa mà chúng ta đang xây dựng; hạ thấp vai trò, uy tín
của Đảng, Nhà nước ta; (7). Đề cao tính tiền phong, gương mẫu của cán bộ, đảng
viên, nhất là cán bộ cấp chiến lược, đặc biệt là người đứng đầu, chủ tài khoản.
Đây là biệp pháp tốt nhất để dân yên, dân tin, dân yêu, đất nước phát triển phồn
vinh, hạnh phúc và kẻ thù không tạo cớ để gây hại chúng ta./.
0 nhận xét: