Những hàng ghế đầu tiên tại các chương trình tưởng niệm nhân kỷ niệm 75 năm ngày Thương binh, liệt sĩ 27/7 năm nay có nhiều điều thật ý nghĩa. Những bộ hành trang quân ngũ đã trở thành biểu tượng cảm xúc mang trên đôi vai, cơ thể của những chàng trai mười tám, đôi mươi năm nào đã hoá thân thành hùng khí dân tộc được đặt trang nghiêm trên những hàng ghế đầu tiên (mũ tai bèo, ba lô, dép cao su,…) và nhành cúc trắng. Những gì họ đã trải qua chúng ta hôm nay mãi mãi không bao giờ có thể hình dung hết, cảm nhận thấy. Sự khắc nghiệt của chiến tranh đã cướp đi một phần hay toàn bộ thân thể của các anh để cho hôm nay chúng ta có cuộc sống hoà bình. Những khó khăn và nặng nề hôm nay cũng chỉ là một phần quá nhỏ bé với những gì mà họ đã phải trải qua.
Chúng ta càng
ngẫm về những chiến công, càng phải cố gắng hơn để bảo vệ quê hương, đất nước,
xóm làng đồng thời kiên quyết ngăn chặn mọi âm mưu, ý đồ, hoạt động chống phá của
mọi thế lực thù địch dù ẩn hay hiện. Bởi lẽ, chúng ta đang thực hiện sứ mệnh mà
các anh, các bác, các cô, chú, anh chị đã trao cho ta và thế hệ mai sau. Và thế
hệ hôm nay, ngày mai cũng hứa với các thế hệ đi trước rằng trong bất cứ hoàn cảnh
nào, nếu cần chúng ta cũng sẽ lên đường, xông pha mọi mặt trận, quyết t.ử cho Tổ
quốc quyết sinh và vĩnh hằng. Mặt trận và chiến trường hôm nay cũng có nhiều
thay đổi, đa dạng, thậm chí vô hình.
Quá nhiều những
giọt nước mắt đã rơi tự nhiên trong những ngày này và đặc biệt là hôm nay
(27/7), vì chúng ta cảm thấy mình đang mang trong mình hơi thở và trách nhiệm với
dòng máu Lạc Hồng đang chảy trong huyết quản của chính mình.
Trân trọng,
nâng niu và biết ơn vô hạn!
0 nhận xét: