Trên Trang Văn Việt của một nhúm mang danh nghệ sĩ lục cục mới đăng tải một bài viết với tựa đề: “Tìm lý do để yêu thương, đừng tìm lý do để thù hận” có nội dung cho rằng chúng ta đang hoà hợp, hoà giải thì hàng năm vào những dịp kỷ niệm ngày lễ lớn liên quan đến cuộc “hai mươi năm nôi chiến từng ngày” thì hãy bớt những lời hằn học.
Như vậy, rõ
ràng rằng câu chuyện về “hai mươi năm nội chiến từng ngày” trong bài hát Gia
tài của mẹ của Trịnh Công Sơn vẫn là chủ đề, cái cớ để những kẻ “mồ côi dân tộc”
bám vào để nung nấu đòi thừa nhận cái gội là Việt Nam Cộng hoà (3 que) như một
chính thể độc lập chứ không phải tay sai như cái bản chất lịch sử ra đời và tồn
tại của nó.
Thứ hai, những
kẻ viết và cho đăng tư tưởng, quan điểm này chắc chắn thuộc phe của những kẻ
tay sai kia. Cái chúng đang mong muốn là gạt bùn sang ao để rồi lâu dần thành
chân lý rằng chúng tồn tại là sự ngẫu nhiên, hợp quy luật. Một kiểu đánh lận và
tiếp cận vấn đề sai nhưng cực kỳ nguy hiểm trong xu thế hiện nay khi đất nước
đang cần sự đoàn kết, phát triển, gác lại đau thương, thù hận. Và chính vì thế,
chúng vẫn cố gắng cài vào cái gọi là “một nửa nước “thua cuộc”” để tạo một chỗ
đứng trong lịch sử tạm thời mất nước và sẽ lấy lại vào một ngày không xa.
Điều nguy hiểm
là những tư tưởng, cách nhìn nhận không đúng, bùn đánh sang ao này vừa tác động
vào bộ phận giới trẻ mù mờ lịch sử lại bị tác động bởi những luận điệu tuyên
truyền sai trái, đánh tráo khái niệm mà cùng với đó là những thế hệ của 3 que
sau này sẽ nhầm lẫn và khắc ghi “những gì đang mất” để rồi nhấm ngầm lấy lại. Vậy
là câu chuyện về hoà hợp, hoà giải sẽ bị đẩy đưa sang một hướng hoàn toàn khác
thành thừa nhận cho sai trái và lỗi lầm thậm chí là nguy cơ.
Vậy nên, đừng
có nhầm giữ việc hướng tới tương lại, gác lại quá khứ với bản chất những gì đã
diễn ra. Hãy nhớ như thế trong quá trình nghiên cứu, tiếp cận cũng như thấy được
ý nghĩa, giá trị của việc học môn lịch sử để không trở thành quân cờ trong tay
những kẻ có âm mưu.
0 nhận xét: