29/12/20

BẬT HỆ THỐNG CAMERA CHẠY BẰNG CƠM TRÊN TOÀN QUỐC

 

Lãnh đạo Chính phủ phát động "toàn dân tố giác người vượt biên trái phép về nước, coi đây là nguồn lây nhiễm dịch bệnh và phải cảnh giác".



Phát biểu kết thúc ngày làm việc đầu tiên hội nghị trực tuyến Chính phủ với các địa phương chiều 28/12, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đề nghị "từng thôn làng, khu phố phải phát huy phong trào tố giác tội phạm vượt biên. Bộ Y tế báo động các địa phương đề phòng tối đa, phát hiện và khoanh vùng nhanh, không để dịch bệnh lây lan dịp Tết Nguyên đán".


Ông nêu rõ trên đây là yêu cầu đột xuất của Chính phủ đối với tất cả các địa phương; các tỉnh ở biên giới Tây Nam và biên giới phía Bắc "nhất định không được mất cảnh giác với Covid-19".


Theo lãnh đạo Chính phủ, tình hình Covid-19 ở các nước trong khu vực như Thái Lan, Myanmar, Singapore... rất phức tạp. Trong khi đó, kinh nghiệm liên quan đến "bệnh nhân 1440" cho thấy, "khi người con trai từ Myanmar trốn về, người mẹ đã báo công an, đưa đi xét nghiệm và kết quả cho thấy người này mắc Covid-19".


"Như vậy người dân phải được vận động đề cao cảnh giác, thấy người lạ thì báo cơ quan chức năng để khoanh vùng, tránh lan tràn dịch như một số nước", Thủ tướng nói và đề nghị lãnh đạo các bộ Quốc phòng, Công an tăng cường lực lượng chốt chặn, kiểm soát người lạ xâm nhập vào nội địa.


Liên quan đến "bệnh nhân 1440", tại hội nghị, Chủ tịch tỉnh Tây Ninh Nguyễn Thanh Ngọc cho biết, đến nay, các ngành chức năng chưa làm rõ được lịch trình di chuyển của người này do anh ta khai báo không trung thực và thiếu nhất quán. "Lúc đầu khai báo đi qua khu vực cửa khẩu Tây Ninh, sau khai báo đi qua khu vực Long Bình, An Giang", ông nói.


Để tránh lây lan Covid-19 ra cộng đồng, tỉnh đã kích hoạt hệ thống phòng chống dịch ở mức cao nhất, đồng thời rà soát và tăng cường các biện pháp kiểm soát biên giới.


Tây Ninh cũng đưa ra chủ trương khen thưởng nóng bằng vật chất đối với người dân phát hiện, tố giác người nhập cảnh trái phép; phối hợp với các địa phương có liên quan để làm rõ hành trình di chuyển nhằm truy vết, khoanh vùng chính xác.


Theo ông Ngọc, tỉnh đã bố trí 123 chốt dọc biên giới với trên 600 cán bộ, chiến sĩ của các lực lượng quân sự, công an, biên phòng thường xuyên túc trực kiểm tra, kiểm soát biên giới 24/24; đến nay nhiều cán bộ, chiến sĩ 7-8 tháng chưa về nhà.


"Tây Ninh đã ngăn chặn có hiệu quả việc thẩm thấu dịch bệnh từ bên ngoài, kiểm soát chặt chẽ 240 km đường biên giới; thực hiện nghiêm túc việc cách ly 100% người nhập cảnh. Từ khi xảy ra dịch bệnh đến nay, 10.000 người đã được cách ly, hiện mỗi ngày tỉnh cách ly bình quân 20-30 người nhập cảnh, tổng số đang được cách ly khoảng 500", ông Ngọc nói.


Các cơ quan chức năng tỉnh Tây Ninh cũng phát hiện, xử lý nghiêm nhiều trường hợp nhập cảnh trái phép, vi phạm quy chế biên giới. Từ tháng 3 đến nay, 199 vụ với 375 người vi phạm quy chế biên giới, nhập cảnh trái phép đã được phát hiện; 176 vụ với 316 người bị xử lý hành chính; 11 vụ với 32 người bị xử lý hình sự. Cơ quan chức năng cũng trục xuất 41 người Trung Quốc nhập cảnh trái phép.


Hội nghị trực tuyến Chính phủ với các địa phương tiếp tục diễn ra trong sáng mai, 29/12.


Theo VnExpress

28/12/20

24 năm tù cho đối tượng cầm đầu khủng bố trụ sở công an

24 năm tù cho đối tượng cầm đầu khủng bố trụ sở công an

            Bị cáo Nguyễn Khanh bị tuyên phạt 24 năm tù về hai tội Khủng bố nhằm chống chính quyền nhân dân và Chế tạo, tàng trữ, mua bán trái phép vật liệu nổ.


Cách đây ít phút, TAND TP.HCM đã tuyên phạt bị cáo Nguyễn Khanh, 56 tuổi, trú tại tỉnh Đồng Nai 24 năm tù về hai tội Khủng bố nhằm chống chính quyền nhân dân và Chế tạo, tàng trữ, mua bán trái phép vật liệu nổ.

Hai đồng phạm tích cực là bị cáo Dương Bá Giang; Nguyễn Minh Tấn bị phạt 18 năm tù.

Các bị cáo Vũ Hoàng Nam, Dương Khắc Minh và Phạm Trần Phong Vũ là người trực tiếp gây nổ tại trụ sở công an bị tuyên 17 năm tù về tội Khủng bố nhằm chống chính quyền nhân dân.

Liên quan vụ án này có 14 bị can khác bị tuyên án từ 2 đến 12 năm tù

Theo HĐXX, bị cáo Khanh có bức xúc khi tranh chấp đất ở địa phương, được Ngô Văn Hoàng Hùng (68 tuổi, tức Ngô Hùng, ở Canada) lôi kéo tham gia tổ chức Triều Đại Việt, hứa phong chức Chuẩn tướng – Tỉnh trưởng Đồng Nai.

Nhiệm vụ của Khanh là mua thuốc nổ thực hiện các vụ khủng bố, tuyển người vào tổ chức và may cờ hiệu ngũ sắc. Nguyễn Khanh đã được Hùng chuyển về hàng trăm triệu đồng và đô la Canada làm chi phí tuyển mộ thành viên.

Ngay khi có tiền, Khanh đặt Nguyễn Trung Trực mua 12 kg thuốc nổ, 45 kíp nổ rồi chuyển cho đồng bọn chế tạo 10 quả nổ điều khiển từ xa. Tối 19/6/2018, Khanh giao 2 quả nổ cho Võ Hoàng Nam, Dương Khắc Minh và hướng dẫn cách kích nổ.

Trưa ngày 20/6/2018, hai đối tượng này đã chở nhau đến trụ sở Công an phường 12 trên đường Trường Chinh, quận Tân Bình kích nổ khiến hai người bị thương, nhiều xe máy và tài sản khác bị hư hỏng.

 

Nhóm khủng bố trụ sở công an hầu tòa

Nhóm khủng bố trụ sở công an hầu tòa

             Nguyễn Khanh, 56 tuổi, và 19 người bị xét xử về hành vi tham gia tổ chức khủng bố, gây nổ trụ sở Công an phường 12 quận Tân Bình, khiến 2 người bị thương.

Sáng 21/9, an ninh được siết chặt khu vực xung quanh trụ sở TAND TP HCM trên đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa, quận 1. Chỉ người có giấy mời của tòa mới được vào trong và phải qua cổng an ninh kiểm tra.


Bị cáo Nguyễn Khanh tại tòa sáng 21/9. Ảnh: Hữu Khoa.

Bị cáo Nguyễn Khanh, ngụ Đồng Nai; Nguyễn Tấn Thành (30 tuổi, con trai Khanh) và các đồng phạm được đưa đến tòa trên 16 xe chuyên dụng. Họ bị truy tố về tội Khủng bố nhằm chống chính quyền nhân dân và Chế tạo, tàng trữ, mua bán trái phép vật liệu nổ theo Điều 113, Điều 305 BLHS 2015.

Trong đó, ông Khanh được xác định vai trò cầm đầu, bị truy tố khung hình phạt 12-20 năm, tù chung thân hoặc tử hình.

Bào chữa cho cha con bị cáo Khanh là luật sư Nguyễn Ngọc Trâm và Võ Đan Mạch (Đoàn Luật sư TP HCM). 6 luật sư khác bào chữa cho những người còn lại.

Ngoài HĐXX 5 người, do Phó tòa Hình sự Huỳnh Văn Trực làm chủ toạ, còn có một thẩm phán và hai Hội thẩm nhân dân dự khuyết. Để phục vụ việc xét xử, toà triệu tập 8 cá nhân, tổ chức có liên quan, bao gồm đại diện Công an phường 12 quận Tân Bình và Công an tỉnh Hậu Giang.

Một trong 20 bị cáo được đưa đến tòa sáng 21/9. Ảnh: Hữu Khoa.

Theo cáo trạng, Khanh tham gia tổ chức Triều đại Việt do Ngô Văn Hoàng Hùng (68 tuổi, tức Ngô Hùng, ở Canada) thành lập năm 2017, được hứa phong chức Tỉnh trưởng tỉnh Đồng Nai. Ngô Hùng từng bị TAND TP Mỹ Tho (Tiền Giang) tuyên án tử hình, sau giảm xuống chung thân về tội Âm mưu lật đổ chính quyền, năm 1979.

Cơ quan điều tra cáo buộc, nhóm Hùng chủ trương tập hợp người Việt trong và ngoài nước sử dụng phương pháp bạo động, khủng bố, nhằm chống phá Nhà nước Việt Nam. Các thành viên tổ chức thường xuyên đăng tải video vu cáo lãnh đạo Đảng và Nhà nước, kêu gọi người dân bạo động, mua vật liệu nổ, chế tạo trái nổ ném vào các trụ sở cơ quan nhà nước, công an… đồng thời chuẩn bị vũ khí, thành lập các căn cứ tại nhiều tỉnh thành để lật đổ chế độ, ủng hộ Triều Đại Việt về lãnh đạo đất nước.

Nguyễn Khanh được Hùng gửi 315 triệu đồng, 1.600 CAD và 100 USD về làm chi phí chiêu dụ thêm thành viên. Ông này đặt Nguyễn Trung Trực mua 12 kg thuốc nổ, 45 kíp nổ rồi chuyển cho đồng bọn chế tạo 10 quả nổ điều khiển từ xa để thực hiện các hoạt động khủng bố, phá hoại.

Xe chở bị cáo đậu kín sân TAND TP HCM. Ảnh: Hữu Khoa.

Tối 19/6/2018, Khanh giao 2 trái nổ cho Võ Hoàng Nam, Dương Khắc Minh và hướng dẫn cách kích nổ. Trưa 20/6/2018, hai thanh niên này chở nhau đến trụ sở Công an phường 12 trên đường Trường Chinh, quận Tân Bình.

Minh đứng chờ ở ngoài, Nam vào gặp nữ cán bộ công an phường vờ xin phiếu xác nhận hạnh kiểm cá nhân rồi để balô có một quả nổ lên ghế chờ tiếp dân. Hắn đi ra ngoài đặt hộp quà, đựng quả nổ còn lại, tại khu vực để xe ngoài sân. Tiếp đó, Nam dùng điều khiển từ xa kích nổ hai quả bom, lên xe Minh chở tẩu thoát về Đồng Nai.

Vụ nổ khiến một cán bộ tiếp dân và người khác bị thương, nhiều xe máy và tài sản khác hư hỏng.

Công an TP HCM huy động 400 cảnh sát, an ninh điều tra, phối hợp Công an Đồng Nai bắt cha con Nguyễn Khanh. Lúc bị bao vây, Khanh đe doạ cho nổ bom nhưng bất thành.

Cơ quan An ninh điều tra còn cho rằng, ngày 23/6/2018, sau khi chỉ đạo ném mìn trụ sở công an, Khanh tiếp tục giao cho Nguyễn Minh Tấn (quê Hậu Giang, thành viên trong tổ chức) 3 trái nổ để gây án tại Hậu Giang và Kiên Giang.

Tội Khủng bố nhằm chống chính quyền nhân dân

1. Người nào nhằm chống chính quyền nhân dân mà xâm phạm tính mạng của cán bộ, công chức hoặc người khác, hoặc phá hủy tài sản của cơ quan, tổ chức, cá nhân, thì bị phạt tù 12-20 năm, tù chung thân hoặc tử hình.

2. Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù 10-15 năm: Thành lập, tham gia tổ chức khủng bố, tổ chức tài trợ khủng bố; Cưỡng ép, lôi kéo, tuyển mộ, đào tạo, huấn luyện phần tử khủng bố; chế tạo, cung cấp vũ khí cho phần tử khủng bố; Xâm phạm tự do thân thể, sức khỏe của cán bộ, công chức hoặc người khác; chiếm giữ, làm hư hại tài sản của cơ quan, tổ chức, cá nhân; Tấn công, xâm hại, cản trở, gây rối loạn hoạt động của mạng máy tính, mạng viễn thông, phương tiện điện tử của cơ quan, tổ chức, cá nhân.

3. Phạm tội trong trường hợp đe dọa thực hiện một trong các hành vi quy định tại khoản 1 Điều này, hoặc có hành vi khác uy hiếp tinh thần của cán bộ, công chức hoặc người khác, thì bị phạt tù 5-10 năm.

4. Khủng bố cá nhân, tổ chức nước ngoài hoặc các tổ chức quốc tế nhằm gây khó khăn cho quan hệ quốc tế của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, thì cũng bị xử phạt theo Điều này.

5. Người chuẩn bị phạm tội này, thì bị phạt tù 1-5 năm.

 

27/12/20

ĐÀ NẴNG: NGƯỜI ĐÀN ÔNG CHỞ NGƯỜI TRUNG QUỐC NHẬP CẢNH TRÁI PHÉP TỰ TỬ TRONG KHU CÁCH LY

Chiều 2712, một người đàn ông có tên T.A.T (quê Hưng Yên) đã treo cổ tự tử tại khu cách ly ở một khách sạn trên đường Phạm Văn Đồng, quận Sơn Trà, TP Đà Nẵng. Khi phát hiện vụ việc vào tối 26/12, những người có mặt trong khu cách ly đã báo cơ quan chức năng. 



Trước đó, vào 1h 30 ngày 21/12, lực lượng CSGT thuộc Trạm CSGT Cửa Ô Hòa Hiệp, quận Liên Chiểu, TP Đà Nẵng phát hiện ôtô biển số 17A – 11069 chạy trên Quốc lộ 1 vừa qua hầm Hải Vân dấu hiệu vi phạm nên dừng xe. Ông T. được xác định là tài xế của chiếc xe này. 


Qua kiểm tra, lực lượng chức năng phát hiện trên xe có 6 người Trung Quốc nhập cảnh trái phép vào Việt Nam. Trong 6 người trên có 5 người có thẻ căn cước, 1 người không có giấy tờ tùy thân đều nhập cảnh từ Quảng Tây, Trung Quốc.


Qua làm việc ban đầu, tài xế T.A.T khai nhận chở 6 người trên từ Mỹ Đình - Hà Nội vào Quảng Ngãi với giá 6 triệu đồng. Công an xác định số người trên nhập cảnh trái phép vào Việt Nam từ ngày 19/12, không xuất trình được thị thực nhập cảnh. Sau đó, lực lượng chức năng đã đưa những người này đi cách ly theo quy định để phòng chống dịch Covid-19.


Theo: NLĐ


VIỆT NAM LUÔN SẴN SÀNG ĐÓNG GÓP VÀO HÀNH TRÌNH PHÒNG CHỐNG DỊCH BỆNH CAO CẢ

 "Trong thời điểm cộng đồng quốc tế khép lại năm 2020 đầy thử thách và khó khăn do đại dịch COVID-19, Đại hội đồng Liên Hợp quốc đã thông qua sáng kiến của Việt Nam với Nghị quyết về việc lấy Ngày 27/12 hằng năm là Ngày quốc tế Phòng chống dịch bệnh, một Nghị quyết có ý nghĩa hết sức quan trọng, góp phần nâng cao nhận thức của từng cá nhân, cộng đồng, quốc gia và quốc tế về tầm quan trọng và sự cần thiết, cấp bách của việc phòng ngừa, hợp tác, sẵn sàng ứng phó với dịch bệnh.'



Bằng sự đồng tình, ủng hộ và chung tay hành động của người dân cả nước, với tuyến đầu là đội ngũ y, bác sĩ và sự hợp tác tích cực với nhiều quốc gia, tổ chức khu vực và quốc tế, đến nay Việt Nam đã kiểm soát tốt đại dịch COVID-19, bảo đảm an sinh xã hội, phục hồi, duy trì tăng trưởng kinh tế đạt mức cao. 


Với những thành tựu đã đạt được và trong vai trò Chủ tịch ASEAN 2020 vừa là Ủy viên không thường trực Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc 2020-2021 và là một thành viên có trách nhiệm trong cộng đồng quốc tế, Việt Nam đã đề xướng sáng kiến về Ngày quốc tế Phòng chống dịch bệnh.


Thật tự hào khi sáng kiến này đã nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ, rộng rãi của cộng đồng quốc tế, thể hiện qua việc có 112 quốc gia đồng bảo trợ Nghị quyết. 


Điều này cho thấy sáng kiến của Việt Nam đưa ra đúng thời điểm và đáp ứng đúng sự quan tâm cao của cộng đồng quốc tế về phòng chống đại dịch COVID-19 cũng như các dịch bệnh khác hiện nay và trong tương lai. 


Đây là một dấu son thành công của chủ trương chủ động hội nhập quốc tế và nâng tầm đối ngoại đa phương của Việt Nam.


Trên tinh thần kỷ niệm Ngày quốc tế Phòng chống dịch bệnh 27/12 đầu tiên, tôi kêu gọi các quốc gia, tổ chức và cá nhân nhiệt liệt hưởng ứng và triển khai thực hiện hiệu quả Nghị quyết này, trong đó đặc biệt quan tâm những nội dung sau:


Thứ nhất, tăng cường phối hợp chính sách, đoàn kết hành động và đề cao hợp tác quốc tế cũng như nỗ lực của các thể chế đa phương trong quản trị toàn cầu, với Liên Hợp Quốc giữ vai trò trung tâm, nhằm đẩy lùi COVID-19, phòng chống hiệu quả các dịch bệnh.


Thứ hai, lấy lợi ích của người dân làm trung tâm cho mọi chính sách và hành động, ưu tiên hàng đầu là bảo vệ sức khỏe, tính mạng con người. Trước mắt cần bảo đảm người dân ở mọi quốc gia và vùng lãnh thổ đều có thể tiếp cận vắc-xin và thuốc điều trị COVID-19 với giá cả hợp lý.


Thứ ba, chủ động thích ứng trong giai đoạn “bình thường mới”, triển khai đồng bộ và hài hòa các giải pháp bảo đảm phòng chống dịch đi đôi với phục hồi kinh tế, thuận lợi hóa thương mại và đầu tư xuyên biên giới, duy trì các chuỗi cung ứng, nhất là các mặt hàng thiết yếu, thực phẩm, trang thiết bị y tế...


Việt Nam tin rằng, cộng đồng quốc tế sẽ phát huy ý chí và sức mạnh của người dân mỗi dân tộc, cũng như tinh thần đoàn kết, hợp tác quốc tế mạnh mẽ để cùng nhau vượt qua thách thức và xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn cho mỗi quốc gia và mọi người dân.


Việt Nam luôn sẵn sàng đóng góp vào hành trình cao cả đó".


Thông điệp của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc nhân ngày quốc tế phòng chống dịch bệnh 


26/12/20

KHÂM THIÊN KHẮC SÂU CĂM THÙ GIẶC MỸ

Sau hồi báo động, từng đợt mưa bom rải xuống Khâm Thiên (Hà Nội). Cả phố bị san phẳng, tường sập, nhà bay, dấu vết còn lại của sự hủy diệt chỉ là những hố bom lổn nhổn gạch đất.



Trong guồng quay của kế hoạch đưa Hà Nội về thời kỳ đồ đá, ngoài khu quân sự, Mỹ còn cho B52 trải thảm xuống các bệnh viện, khu dân cư. Khâm Thiên ngày 26/12/1972 chìm trong biển lửa và sau một đêm trở thành đống đổ nát.


Ông Nguyễn Văn Cầu (ngõ Sân Quần, Khâm Thiên) nhớ lại, được tin báo địch có thể đánh Hà Nội nên trước khi đến nhà máy in Hà Nội Mới để làm việc, ông dặn vợ con nhớ xuống hầm. 22hh45 còi báo động vang lên, ông được lệnh lên nhà số 75 Hàng Bồ, nơi có hai phân xưởng in của báo.


Đến nơi, ông Cầu thấy súng bắn bốn phía sáng lòa. Dứt đợt bom rơi, đài báo an, ông xin phép về nhà xem tình hình. "Đến đầu phố, lòng tôi rối bời khi thấy nhà cửa đổ nát. Chạy vội vào ngõ nhà mình, tôi thắt ruột khi mọi thứ tiêu điều. Căn hầm tập thể bị địch ném bom, hàng trăm người chết không toàn thây", ông Cầu nghẹn giọng.


Trong số 41 người chết khi đang trú ẩn ở căn hầm ấy, có vợ và con trai ông Cầu. Nhà chị gái ông mất hai người con, em trai ông là dân quân tự vệ cũng qua đời. Quá đau đớn vì một lúc mất đi 5 người thân, ông Cầu lao vào đống đổ nát bới tìm thi thể họ.


"Vợ tôi chỉ còn nửa người trên, con trai còn một cái chân, tôi nhận ra vì nó có cái sẹo bỏng ngày xưa, còn em trai thì không tìm thấy. Tôi chỉ biết nhặt nhạnh phần còn lại của người thân cho vào túi nylon", ông Cầu xót xa.


Ngay sau đó thành phố cho người đem áo quan đến Khâm Thiên, hôm sau đưa người bị nạn xuống Văn Điển. Thi thể em trai Nguyễn Văn Vũ của ông Cầu đúng hai tháng sau mới được tìm thấy, đầu vẫn đội mũ cối gắn sao tự vệ.


Còn bà Nguyễn Thị Lan (Khâm Thiên) thì không thể quên giây phút trở về nhà từ nơi sơ tán. Cán bộ ĐH Y nơi chồng bà làm việc về tận quê đón bà nói là có việc gấp. Trên đường đi, họ dần cho bà hay ông qua đời vì đợt rải thảm của B52.


"Mặt phố Khâm Thiên đổ nát, có nhà bay hết tường, có nhà còn lại nham nhở. Tôi về đến ngõ Chợ nhưng không còn nhận ra đâu là nhà mình vì tất cả chỉ còn là những hố bom, lổn nhổn gạch, đất", bà Lan kể.


Giọng nghẹn ngào, bà cho hay lúc ấy chồng bà vừa làm nghiên cứu sinh ở Tiệp Khắc về. Nếu không làm luận án tiến sĩ sớm thì thời gian về nước đúng thời hạn của ông là tháng 1/1973. Hôm Mỹ ném bom, ông ở lại Hà Nội vì cơ quan nhận một số máy móc thiết bị mới.


"Dưới những đợt mưa bom của B52, mẹ tôi, chồng và em gái đã chết vì sức ép của bom", bà Lan đau xót nói.


Không chỉ Khâm Thiên mà Bệnh viện Bạch Mai, khu tập thể 8/3 ... cũng bị B52 tàn phá. Hàng trăm người phải chịu nỗi đau mất người thân. Nữ dân quân tự vệ của nhà máy cơ khí Mai Động Phạm Thị Viễn mất mẹ, mất cha, một mình nuôi 5 đứa em khi mới 16 tuổi.


Mẹ Phạm Thị Viễn, người đàn bà tần tảo trên đường đi chợ bán rau đã gặp trận trải thảm của địch. Bà vội chui xuống hầm Linh Ứng (Tương Mai) trú ẩn. Hầm chật, người đông, một cháu bé xuống sau khóc nấc, bà vội tránh lên miệng hầm nhường chỗ cho bé. Địch ném bom, một viên bom bi bắn vào sọ cướp đi tính mạng của bà. Viễn đi giúp đồng nghiệp làm nhà, hôm sau trở về thì mẹ đã được mai táng.


Phạm Thị Viễn khai tăng tuổi để đi làm tự vệ. Đêm 21/12 địch điên cuồng ném bom, sáng 22/12 cô vào khu tập thể nhà máy đưa những người bị nạn ra ngoài. Cũng hôm ấy, bố Viễn đưa ba em trai đi sơ tán, ông và hai người em gái ở lại làm việc tại các xí nghiệp. Đến đêm, bom rơi trúng hầm của ông, ông và hai anh họ chết, 3 ngày sau mới tìm được một phần thi thể.


Nén nỗi đau gia đình, người con gái ấy chít khăn tang trực trên mâm pháo. Chị dồn sự căm tức lên đầu ngọn súng và đã bắn rơi một máy bay Mỹ. Nhà thơ Tố Hữu khi đến thăm trận địa của đội tự vệ, thấy Phạm Thị Viễn ngồi trực trên mâm pháo, đầu quấn khăn tang đã xúc động viết 4 câu thơ về chị trong bài "Việt Nam máu và hoa": Trắng khăn tang em chẳng khóc đâu/ Hỡi em gái mất cha mất mẹ/ Nước mắt em làm nhòa mặt quân thù/ Em phải bắn trúng đầu giặc Mỹ...


40 năm trôi qua, từ những đống đổ nát, từ hố bom sâu, Khâm Thiên đã thay áo mới. Những nhà cao tầng mọc lên san sát, dấu tích tội ác của Mỹ chỉ còn lại ở đài tưởng niệm Khâm Thiên, ghi nhớ ngày giỗ chung của hàng trăm người dân nơi đây.


Ông Nguyễn Văn Cầu sau đó đã tìm được một phụ nữ hiền lành cùng ông nuôi các con. Hiện ông có 5 người con với 9 đứa cháu ngoan ngoãn. Là bí thư chi bộ khu dân cư số 3 phường Khâm Thiên, ông thường nhắc thanh niên phải biết ghi nhớ những ngày tháng chiến đấu hào hùng của quân dân Hà Nội, cố gắng học tập để dựng xây đất nước.


Còn cô gái Phạm Thị Viễn năm nào đã nuôi dậy các em khôn lớn, làm tổ trưởng Đảng, tổ phó dân phố, tổ trưởng phụ nữ... ở khu dân cư Trương Định, quận Hoàng Mai.


Vào khoảng 22h đêm 26/12/1972, 30 máy bay B52 ném bom rải thảm xuống đường phố Khâm Thiên, con phố đông đúc của trung tâm thành phố. Cả 17 khối phố bị thiệt hại, trong đó khối 44 đến 47 hầu như bị hủy diệt hoàn toàn. Nhà trẻ, mẫu giáo, cửa hàng lương thực, thực phẩm, đình Tương Thuận, di tích lịch sử, rạp hát, nhiều cơ sở sản xuất cùng hàng nghìn nhà dân bị sập đổ.


Trận bom ấy đã làm chết 278 người, trong đó có 91 phụ nữ, 40 cụ già, 55 trẻ em, làm cho 178 cháu trở thành mồ côi và 290 người bị thương. Ngôi nhà số 51 phố Khâm Thiên chi còn là một hố bom, bảy người sống trong ngôi nhà này không còn ai sống sót. Mảnh đất này trở thành một đài tưởng niệm với một tấm bia mang dòng chữ “Khâm Thiên khắc sâu căm thù giặc Mỹ” và một bức tượng bằng đồng tạc hình một phụ nữ bế trên tay một đứa trẻ đã chết vì bom Mỹ.

24/12/20

CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH CHÚC MỪNG NGÀY LỄ GIÁNG SINH

Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn quan tâm, chăm lo tới đời sống văn hoá tinh thần của mọi người dân trong xã hội, không phân biệt dân tộc, địa vị, tôn giáo... Đặc biệt, Bác luôn đề cao việc tự do tôn giáo, tín ngưỡng của nhân dân, tăng cường tình đoàn kết giữa mọi giai tầng trong xã hội, tô thắm thêm khối đại đoàn kết toàn dân tộc. 



Xin được trích lại một đoạn ngắn trong bài viết của Bác đăng trên Báo Nhân dân nhân ngày lễ Giáng sinh của đồng bào Công giáo:


“Cách đây 1953 năm, một người bình dân ra đời, tên là Giê-su!


Xét theo Kinh Thánh, thì mẹ Người là một cố nông, bị địa chủ bóc lột, ức hiếp… Bà phải ở cữ trong một cái chuồng bò, lạnh lùng, hiu quạnh.

   

Từ bé đến lớn, Người không có tiền của, ruộng nương, chỉ lao động mà sống.

   

Suốt đời, Người ra sức chống bọn phong kiến, địa chủ, tư sản mại bản.

   

Suốt đời, Người ra sức bênh vực dân nghèo, đứng hẳn về phía giai cấp lao động.

   

Suốt đời, Người ra sức tuyên truyền: yêu Tổ Quốc, yêu chính nghĩa, yêu loài người.

   

Không may, trong 12 cán bộ tin cậy của Người đã lọt vào tên Du-đa. Hắn đã tham mấy đồng xu mà bán Người cho bọn phản động; cũng như bọn Du-đa ngày nay, đội lốt tôn giáo mà phản Chúa, phản quốc, làm tay sai cho đế quốc thực dân.

   

Chúa Giê-su đã hy sinh, bị đóng đinh trên giá chữ thập. Song những lời Người dạy về yêu nước, bình đẳng, bác ái… thì soi sáng muôn đời. Còn loài Du-đa cũ và mới, thì đều bị nhân dân nguyền rửa, bêu xấu muôn đời.

   

Đồng bào ta, lương cũng như giáo, đoàn kết kháng chiến, ủng hộ chính sách ruộng đất, thực hiện người cày có ruộng, tức là làm đúng lời dạy của Chúa Giê-su, tức là thật thà tôn kính Chúa Giê-su. 

    

Nhân ngày kỷ niệm Chúa giáng sinh, chúng ta hoan hô đạo đức ái quốc, bình đẳng, bác ái của Chúa; và thành tâm chúc đồng bào Công Giáo nhiều phúc lành".


Theo: HCM Toàn tập – Tập 8, xuất bản lần thứ ba, trang 375-376.

- Báo Nhân dân, số 155, từ ngày 21 đến ngày 25 tháng 12 năm 1953.


Khi Tổ quốc là gia đình

Khi Tổ quốc là gia đình

 


Lịch sử Không quân thế giới, duy nhất Việt Nam có trường hợp bố và 2 con trai sinh đôi hiện đang là phi công quân sự lái máy bay tiêm kích Su. Rất đặc biệt và tự hào 3 bố con phi công này là người Đất Tổ. Đó là đại tá Nguyễn Ngọc Hiển, phó sư đoàn trưởng không quân 370, Quân chủng Phòng không – không quân (QCPKKQ) và 2 con trai sinh đôi là trung úy Nguyễn Phi Long, thiếu úy Nguyễn Long Phi, trung đoàn 935 (sư đoàn 370). 


3 bố con phi công tiêm kích: Đại tá Nguyễn Ngọc Hiển (giữa), trung úy Nguyễn Phi Long (trái) và em út – thiếu úy Nguyễn Long Phi (phải).

Đại tá phi công cấp 1 Nguyễn Ngọc Hiển năm nay 53 tuổi. Sinh ra lớn lên ở xã Chân Mộng (Đoan Hùng, Phú Thọ), từ nhỏ ông đã học được tính cách quyết đoán- kỷ luật của cha mình là Nguyễn Ngọc Bích. Đầu năm 1979, sĩ quan Nguyễn Ngọc Bích hy sinh tại chiến trường Campuchia trong khi làm nhiệm vụ quốc tế. Cuối năm 1979, cậu bé Nguyễn Ngọc Hiển khi đó mới 14, được Bộ Quốc phòng đưa xuống sân bay Gia Lâm (Hà Nội), nhập đội hình 124 cậu bé lên máy bay vận tải quân sự C130 bay thẳng vào sân bay Trà Nóc (Cần Thơ) học khóa Dự bay đặc biệt, tạo nguồn cán bộ phi công cho quân đội nhân dân Việt Nam.

Sau 2 năm học dự bị bay, Nguyễn Ngọc Hiển vào học khóa 3, L39 – Mig21 Trường sĩ quan chỉ huy – kỹ thuật không quân (nay là Trường sĩ quan không quân), đóng tại TP. Nha Trang (Khánh Hòa). Tốt nghiệp với quân hàm thiếu úy, phi công Nguyễn Ngọc Hiển nhận nhiệm vụ tại trung đoàn không quân 929 (sư đoàn 372) đóng quân tại TP. Đà Nẵng và lái máy bay tiêm kích Mig-21, bảo vệ vùng trời miền Trung của Tổ quốc.

3 bố con trao đổi kinh nghiệm bay biên đội tại sân bay quân sự Biên Hòa.

Đầu tháng 4-1988, Trung Quốc đánh chiếm một số đảo của Việt Nam ở quần đảo Trường Sa. Để “tăng cường sức mạnh quân sự cho hướng Biển Đông, bảo vệ Trường Sa, khu vực đặc quyền kinh tế biển và dầu khí phía Nam”, Bộ Quốc phòng chọn lựa 20 phi công và 60 cán bộ kỹ thuật, bí mật sang Liên Xô (cũ) chuyển loại sử dụng máy bay tiêm kích bom Su-22M4. Trung úy Nguyễn Ngọc Hiển nằm trong số đó. Giữa năm 1989, cả đoàn hoàn thành khóa học về nước, nhận máy bay tiêm kích bom Su-22M4 và đóng quân tại trung đoàn không quân 937 ở sân bay Phan Rang (Ninh Thuận), làm nhiệm vụ huấn luyện, trực chiến, tuần tiễu, sẵn sàng chiến đấu bảo vệ chủ quyền Tổ quốc.

Từ cuối năm 1989, phi công Nguyễn Ngọc Hiển thường xuyên bay nhiệm vụ tuần tiễu Trường Sa cùng đồng đội. Tính đến thời điểm này, ông đã có hơn 30 năm bay phản lực, trong đó 30 năm bay Su-22M4 chuyên trách bảo vệ Trường Sa – nhà giàn DK1. Với trên 2.000 giờ bay, ông trở thành phi công cấp 1, đã thực hiện hàng trăm chuyến bay biển và được đánh giá là một trong số ít những phi công tiêm kích bom xuất sắc của lực lượng không quân Việt Nam.

Ngày 14-2-1993, anh Hiển đón nhận 2 cậu con trai sinh đôi và đặt tên là Nguyễn Phi Long, Nguyễn Long Phi. Niềm hạnh phúc ngắn chẳng tày gang, cuộc sống gia đình của anh Hiển gặp muôn vàn khó khăn, vất vả. Sau khi sinh, vợ anh mắc bệnh tâm thần (hiện nay, chị vẫn đang điều trị trong cơ sở y tế) nên hầu như chỉ một tay anh chăm sóc nuôi dạy 2 con. Thời điểm 1998-2000, anh Hiển ra Hà Nội học, 2 anh em cũng theo ra và về Đoan Hùng học hết lớp 3. Bố học xong về lại miền Nam, cả 2 cũng chuyển về TP.HCM học đến lớp 5, sau đó lên TP. Bảo Lộc (Lâm Đồng) học tiếp dưới sự chăm sóc của bác ruột. Cuối năm 2008, ông Hiển mới đưa 2 cậu con trai Long – Phi (lúc này đang học kỳ đầu của lớp 10) xuống Phan Rang học hết lớp 12.

Bây giờ, bộ đội Trung đoàn không quân 937 đóng ở TP. Phan Rang (Ninh Thuận) vẫn nhớ 2 cậu con trai giống nhau như đúc, ở với phi công Nguyễn Ngọc Hiển suốt 3 tháng hè, nghe kẻng cơm là thoắt ngồi nghiêm trong bếp hoặc khệ nệ bưng suất ăn của bố về phòng, ăn thêm với mấy món cải thiện tự nấu bằng bếp dầu mù mịt khói. Quen cuộc sống quân ngũ nên cả 2 anh em từ bé đã biết tự chăm sóc bản thân, học hành một cách rất kỷ luật.

Đầu năm học lớp 12, anh Hiển hỏi con: “Thi trường nào?”. 2 cậu con một mực: “Sĩ quan Không quân, làm phi công tiêm kích như bố”. Tháng 10-2011, 2 cậu con trai vào trường nhập học. Đơn vị quản lý học viên lập tức làm biển tên ngực áo cho 2 anh em với lời dặn: “Lúc nào cũng phải mặc quân trang cấp phát để thầy cô không nhầm”.

Kỳ thi tuyển sinh năm học 2011-2012, sau khi đã vượt qua vòng tuyển chọn sức khỏe, thi đầu vào sĩ quan không quân đạt 15/13,5 điểm, cả 2 anh em Nguyễn Phi Long – Nguyễn Long Phi vào nhập học, cùng ở tiểu đoàn học viên nhưng khác trung đội và nhà ở. Sinh trước em chỉ 5 phút nhưng Long luôn ý thức vai trò người anh, hàng ngày đều tìm gặp em hỏi han chỉ bảo. Cuối năm 2015, Nguyễn Phi Long ra trường, nhận nhiệm vụ tại sư đoàn không quân 370. Tháng 4-2017, Long ra Hà Nội học tiếng Nga chuyên ngành và từ tháng 2-2018 về lại trung đoàn không quân 935 chuyển loại lái máy bay tiêm kích Su-30MK2. Đến nay, trung úy Nguyễn Phi Long đã có gần 300 giờ bay trên các loại máy bay Yak-52, L-39, Su-30MK2 và đảm nhận nhiệm vụ trực chiến đấu trên máy bay Su-30MK2. “Rất vất vả áp lực và có thể hy sinh, nhưng em được thỏa ước mơ làm chủ bầu trời. Trước mỗi ban bay, được mặc đồ kháng áp, đội mũ bay, đeo vòi thở và ngồi trong buồng lái của chiếc máy bay cả triệu đô la, thấy mình được trao gửi quá nhiều, nên phải làm tròn nhiệm vụ của phi công quân sự” – Nguyễn Phi Long thành thực vậy và lại cười: “Đàn ông phải mạnh mẽ, bản lĩnh và phiêu du chút. Nhàn nhã quá, không hợp với em”.

“Các con khát khao chinh phục bầu trời nhưng tôi luôn căn dặn phải trách nhiệm với bầu trời. Phi công tiêm kích không đơn giản là thứ hạng mà còn là niềm kiêu hãnh và danh dự của gia đình, của bao người đi trước nên phải tuyệt đối giữ gìn phẩm chất, làm tròn nhiệm vụ để bảo vệ danh dự, ước mơ” – Đại tá Nguyễn Ngọc Hiển tâm sự.

Riêng với 2 anh em Nguyễn Phi Long – Nguyễn Long Phi thì lại ước một ước mơ rất giản dị nhưng lại rất đỗi thân thương: Một ngày gần nhất được ra thăm lại quê nội Phú Thọ, nơi đã gắn bó 3 năm thơ ấu với bà nội, chú bác và thăm lại Đền Hùng ngày còn bé được đưa đi thăm để cảm nhận sâu sắc hơn về nguồn cội. Trung úy phi công Nguyễn Phi Long bảo: “Mỗi lần cất cánh bay bảo vệ vùng biển trời miền Nam, trước khi ra biển lướt qua những cửa sông toàn dừa nước, đều nhớ đến những tàu lá cọ quê nội” và đăm chiêu: “Ngoài đó, dù xa xôi cũng là Tổ quốc, của gia đình em và của những người thân yêu”.

 

“Giang hồ mạng” Ngọc “Rambo” bị bắt

“Giang hồ mạng” Ngọc “Rambo” bị bắt

            Công an đã bắt người được nhiều người xem là “giang hồ mạng” Lê Thanh Ngọc (thường gọi là Ngọc “Rambo”) để điều tra hành vi Bắt giữ người trái pháp luật.

Ngày 23-12, tin từ Công an tỉnh Bắc Giang cho biết đang tạm giữ một số người để điều tra vụ “Bắt giữ người trái pháp luật”.


Lê Thanh Ngọc (thường gọi là “Ngọc Rambo”) – Ảnh cắt từ clip

Theo đó, Phòng Cảnh sát hình sự Công an tỉnh Bắc Giang vừa đấu tranh làm rõ, bắt giữ Lê Thanh Ngọc (thường gọi là Ngọc “Rambo”; SN 1989, trú tại thôn Đồng Dinh, xã Tiên Nha, huyện Lục Nam, Bắc Giang) và Phùng Văn Hùng (SN 1998, trú tại thôn Nghè, xã Tiên Nha, huyện Lục Nam) về hành vi “Bắt giữ người trái pháp luật”; thu giữ 1 điện thoại di động, 4 cây máy tính.

Trước đó, 16-8, Lê Thanh Ngọc và Phùng Văn Hùng có hành vi đe dọa, ép buộc và giữ người trái phép đối với N.T.A. (SN 2004, trú tại xã Thái Sơn, huyện Hàm Yên, tỉnh Tuyên Quang). Quá trình thực hiện hành vi phạm tội, nhóm này đã quay video và đăng tải lên kênh Youtube.

Ngọc “Rambo” được biết đến là người có nhiều hình xăm trên cơ thể, thường đeo nhiều dây chuyền vàng. Ngọc “Rambo” có nhiều clip chung với một số người được xem là “giang hồ mạng“, người này sở hữu trang YouTube với hơn 450.000 người đăng ký. Nhiều người xem Ngọc “Rambo” là một “giang hồ mạng”, hiện tượng mạng.

 

23/12/20

HAI CHỮ "VIỆT NAM" ĐƯỢC ĐỊNH GIÁ 319 TỶ ĐÔ TRONG NĂM 2020

Brand Finance - công ty định giá hàng đầu thế giới đã nhận định, bất chấp xu hướng giảm giá trị thương hiệu quốc gia trên toàn cầu, thương hiệu quốc gia Việt Nam đã tăng giá trị tới 29% lên 319 tỷ USD - một con số ấn tượng. Việt Nam đã tăng hạng 9 bậc so với năm trước lên vị trí thứ 33 trong Top 100 thương hiệu quốc gia giá trị nhất thế giới do Brand Finance xếp hạng.



Brand Finance đánh giá Việt Nam ghi nhận số ca nhiễm Covid-19 và tử vong thấp "đáng ngạc nhiên". "Việt Nam cũng đang nổi lên là địa điểm hàng đầu tại Đông Nam Á cho hoạt động sản xuất, và ngày càng hấp dẫn nhà đầu tư, đặc biệt là nhà đầu tư Mỹ đang tìm cách chuyển sản xuất khỏi Trung Quốc. Các hiệp định thương mại gần đây với EU và Anh cũng sẽ hỗ trợ tăng trưởng", báo cáo viết.


Brand Finance nhận định, đây là cơ hội để các quốc gia như Việt Nam - những quốc gia đã xử lý tốt cuộc khủng hoảng y tế và kinh tế - xây dựng quyền lực mềm của mình trong lĩnh vực này. Việt Nam xếp thứ 57 về hạng mục "kinh tế mạnh mẽ và ổn định", hiện là một trong số ít các quốc gia được IMF dự báo tăng trưởng dương trong năm 2020.


Theo: CafeF, VnExpress

Hồi âm sau bài Mùa xuân Arab (4): Cần thiết lập trật tự thông tin và văn hóa trên mạng xã hội

                Sau loạt bài “Mùa xuân Arab – 10 năm nhìn lại”, ông Hồ Quang Lợi, Phó chủ tịch Thường trực Hội Nhà báo Việt Nam đã có cuộc trao đổi về những vấn đề xung quanh loạt bài, trong đó nhấn mạnh sự cần thiết phải thiết lập trật tự thông tin và văn hóa trên mạng xã hội, cũng như trách nhiệm của người làm báo trong thời đại truyền thông hiện nay.

“Mùa xuân Arab”: Cuộc tập hợp mau lẹ và bất thường thông qua mạng xã hội

Đề cập vai trò của mạng xã hội trong việc thổi bùng lên ngọn lửa bất bình, tàn phá nhiều nước Bắc Phi-Trung Đông mười năm về trước, ông Hồ Quang Lợi cho biết, “Mùa xuân Arab” bắt đầu từ một sự việc có thể nói là không có gì là to lớn, chỉ vì một thanh niên bán hàng rong bị cảnh sát đánh đập rất tàn nhẫn. Người thanh niên này châm lửa tự thiêu và từ ngọn lửa đó nhanh chóng trở thành một cơn biến loạn từ Tunisia sang nhiều nước trong thế giới Arab. 18 trên tổng số 24 nước thuộc khu vực Bắc Phi-Trung Đông đã rơi vào vòng xoáy của một cuộc biến loạn xã hội. Điều đáng chú ý của cuộc xuống đường mang tên “Cách mạng hoa nhài” này chính là một cuộc tập hợp mau lẹ và có thể nói là bất thường chưa từng có của lớp trẻ, với phương tiện là mạng xã hội.

Mạng xã hội trở thành một phương tiện kết nối các lực lượng trong xã hội, đặc biệt là lớp trẻ từ nước này sang nước khác, nó trở thành làn sóng, một cơn gió nóng kỳ lạ chưa từng có và góp phần làm thay đổi bản đồ quyền lực ở khu vực Bắc Phi-Trung Đông. Có thể nói, đó là một cuộc biến động chính trị-xã hội chưa từng có ở các nước Bắc Phi-Trung Đông và lan truyền sang những khu vực khác trên thế giới. Không có xung đột về ý thức hệ, nguyên nhân chủ yếu là đói nghèo, bất công xã hội, những vấn đề nội tại bên trong của từng đất nước không được giải quyết, dồn nén nhiều năm dẫn đến mâu thuẫn rồi phát triển thành xung đột và trở thành cuộc biến động lật đổ chính quyền.

Nhà báo phải có trách nhiệm và chuẩn mực khi tham gia mạng xã hội

Từ câu chuyện của Tunisia, của Ai Cập và nhiều nước ở Bắc Phi-Trung Đông nhìn rộng ra thế giới trong vòng 10 năm qua, soi chiếu vào tình hình của Việt Nam có thể thấy, việc quản lý mạng xã hội là một vấn đề rất lớn mà chúng ta phải đặc biệt quan tâm.

Bên cạnh việc phát huy những tính năng, những tiện ích vô cùng quan trọng của mạng xã hội, chúng ta phải kiểm soát, ngăn chặn những hiệu ứng tiêu cực, những hệ lụy mà mạng xã hội có thể tác động đến xã hội, đặc biệt là đối với lớp trẻ.

Ông Hồ Quang Lợi cho rằng, để làm được điều đó, cần nhiều biện pháp mang tính tổng thể, sự vào cuộc của các cấp, các ngành và các địa phương, cũng như các tổ chức chính trị-xã hội. Ngay cả trong từng gia đình cũng phải có biện pháp để mỗi thành viên đều phải có ý thức sâu sắc làm sao để mạng xã hội phục vụ cho những mục đích tốt đẹp, không gây những hậu quả mà chúng ta đã nhìn thấy nhãn tiền ở nơi này, nơi kia và chính trong xã hội Việt Nam của chúng ta. 

Hội Nhà báo Việt Nam là một tổ chức chính trị-xã hội nghề nghiệp của giới báo chí cả nước và việc các nhà báo tham gia vào mạng xã hội là một thực tế và cần thiết. Nhưng người làm báo khi tham gia mạng xã hội cần phải có tinh thần trách nhiệm như khi viết bài trên tờ báo chính thức.

“Viết hay đăng tải bài ở đâu, nhà báo vẫn là người làm công tác chính trị, tư tưởng, là chiến sĩ tiên phong của Đảng trên mặt trận văn hóa tư tưởng”, ông Hồ Quang Lợi khẳng định.

Mạng xã hội là nơi mà nhà báo có thể có ảnh hưởng, nơi nhà báo luôn luôn có trách nhiệm cung cấp những thông tin chính xác, tin cậy và những thông tin có tính định hướng đối với xã hội. Nhà báo phải thể hiện vai trò trên mạng xã hội theo Mười điều quy định đạo đức nghề nghiệp người làm báo Việt Nam. Trong đó, điều 5 của Quy định này chỉ rõ: Nhà báo phải trách nhiệm và chuẩn mực khi tham gia mạng xã hội và các phương tiện truyền thông khác. Trên cơ sở của quy định này, Hội Nhà báo Việt Nam đã cụ thể hóa để xây dựng quy tắc sử dụng mạng xã hội của người làm báo. Những quy định và quy tắc này đã được ban hành và thực hiện trong những năm qua. Đây là hai văn bản rất quan trọng, góp phần từng bước thiết lập văn hóa trên mạng xã hội, giúp nhà báo trong thời đại truyền thông làm nghề một cách chuẩn mực và trách nhiệm, theo phương châm khách quan, công tâm, tôn trọng sự thật. Nhà báo làm nghề vì lợi ích của đất nước và nhân dân, thể hiện phẩm chất của mình trên tờ báo chính thức cũng như trên mạng xã hội.  

Những năm qua, các thế lực thù địch luôn luôn sử dụng mạng xã hội để tác động vào sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc của đất nước. Nếu không có các biện pháp ngăn chặn và quản lý hiệu quả mạng xã hội, thì những thông tin xấu độc, có hại cho đời sống xã hội và công cuộc xây dựng, bảo vệ đất nước sẽ tiếp tục được phát tán và lan truyền trên không gian mạng. Nhà báo cũng cần phát huy vai trò trong đấu tranh phản bác lại những thông tin xấu độc, bịa đặt, những luận điệu xuyên tạc trên mạng xã hội.

Nhà báo phải có trách nhiệm phát huy tính chiến đấu của báo chí nhằm thiết lập trật tự thông tin tin cậy. Mạng xã hội dù có phát triển đến đâu, giữa báo chí và mạng xã hội luôn có sự tương tác mà chúng ta thấy rõ là báo chí không thể vượt trội, không thắng được mạng xã hội về tốc độ đưa tin nhưng báo chí sẽ vượt trội mạng xã hội bằng tính chuẩn mực, tinh thần trách nhiệm và đạo đức làm nghề của người làm báo. Với một tinh thần trách nhiệm như vậy, báo chí sẽ trở thành lực lượng tiên phong trên mặt trận văn hóa, tư tưởng; đấu tranh phản bác mọi luận điệu xuyên tạc, thông tin xấu độc trên mạng xã hội, góp phần xây dựng một đời sống thông tin ngày càng lành mạnh, từ đó thúc đẩy sự phát triển của xã hội và đất nước chúng ta.

Từ “Mùa xuân Arab”: Những bài học về lựa chọn con đường cách mạng

“MÙA XUÂN ARAB” ĐÃ QUÉT QUA LỊCH SỬ NHÂN LOẠI NHỮNG LUỒNG GIÓ U ÁM VÀ LẠNH GIÁ. NHƯNG KHÁT VỌNG MUÔN ĐỜI CỦA CON NGƯỜI VẪN LÀ HƯỚNG TỚI HÒA BÌNH, ĐỘC LẬP, TỰ DO, HẠNH PHÚC VÀ PHÁT TRIỂN. SUY NGẪM TỪ THỰC TIỄN 10 NĂM BIẾT BAO ĐAU THƯƠNG TRÊN MỘT VÙNG TRÁI ĐẤT ĐẦY TÀI NGUYÊN ẤY GIÚP CHÚNG TA TỰ RÚT RA NHIỀU BÀI HỌC TRONG LỰA CHỌN CON ĐƯỜNG, HƯỚNG ĐI CỦA ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM.

(1)BÀI HỌC NHÃN TIỀN CỦA SỰ ĐA NGUYÊN, ĐA ĐẢNG

Nói về “Mùa xuân Arab”, ông Nguyễn Quang Khai, nguyên Đại sứ Việt Nam ở một số nước Trung Đông, đã nêu hiện tượng để mất vai trò của đảng cầm quyền như tại Algeria. Trước năm 1989, Đảng Mặt trận Giải phóng Dân tộc Algeria (FLN) là đảng chính trị hợp pháp duy nhất cầm quyền, đã lãnh đạo nhân dân kháng chiến chống thực dân Pháp giành thắng lợi năm 1962 và chủ trương thực hiện các biến đổi xã hội sâu sắc trên cơ sở “nguyên tắc xã hội chủ nghĩa” và các giá trị Hồi giáo Arab, tiến hành công nghiệp hóa đất nước, thu được nhiều thành tựu to lớn. Các đảng đối lập đều bị cấm hoạt động. Thế nhưng vào đầu những năm thập niên 1990, các đảng đối lập lại được cho phép hoạt động, trong đó có cả đảng đòi thành lập một nhà nước Hồi giáo cực đoan, thậm chí đòi quyền tự trị. Nhiều đảng phái mọc lên khiến cho cạnh tranh giành quyền lực ngày càng gay gắt. Cộng với việc nội bộ FLN thiếu đoàn kết, chậm đổi mới trong lãnh đạo kinh tế-xã hội khiến đảng này ngày càng bị mất niềm tin trong nhân dân…

Ở Liên Xô, tháng 2-1990, Hội nghị Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô tán thành xóa bỏ Điều 6 Hiến pháp, chấp nhận đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập. Đầu năm 1990, trong đảng hình thành 20 phe nhóm có quan điểm, cương lĩnh khác nhau. Nhiều đảng cộng sản ở các nước cộng hòa tuyên bố tách ra khỏi Đảng Cộng sản Liên Xô. Cuối năm 1990, đầu năm 1991, trong thể chế đa nguyên, thông qua bầu cử, các đảng phái chính trị đối lập đã nắm giữ chính quyền ở một loạt nước cộng hòa và thành phố lớn, được phương Tây hậu thuẫn đẩy mạnh các hoạt động chống đối, vô hiệu hóa chính quyền trung ương. Đến đầu năm 1991, quyền lực lãnh đạo của Đảng Cộng sản Liên Xô chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa và đến cuối năm, sau một cuộc chính biến, Tổng Bí thư Mikhail Gorbachyov đã ký sắc lệnh giải tán Đảng Cộng sản Liên Xô, giải thể Liên bang Xô viết.

Kinh nghiệm tại “Mùa xuân Arab” cũng cho thấy, các quốc gia được chia thành 5 nhóm: Nhóm bị lật đổ chính quyền không bằng bạo lực; nhóm bị lật đổ chính quyền bằng biện pháp vũ trang, thông qua nội chiến và sự can thiệp quân sự; nhóm ngăn chặn thành công “Mùa xuân Arab” nhưng phải khẩn cấp cải cách; nhóm bị rơi vào vòng xoáy nội chiến; nhóm không để Phong trào “Mùa xuân Arab” diễn ra trên nước mình. Riêng các nước ngăn chặn thành công “hiệu ứng sụp đổ domino” đều không có các tổ chức chính trị đối lập hoặc nếu có thì bị kiểm soát chặt chẽ.

Thực tế trên cho chúng ta bài học không bao giờ cũ là phải luôn giữ vững vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam. Không phải ngẫu nhiên mà trong Dự thảo Báo cáo Chính trị của Ban Chấp hành Trung ương khóa XII trình Đại hội XIII của Đảng tới đây, khi đánh giá 35 năm thực hiện công cuộc đổi mới đã tiếp tục khẳng định một chân lý từng được tổng kết nhiều lần: Sự lãnh đạo đúng đắn của Đảng là nhân tố hàng đầu quyết định thắng lợi của cách mạng Việt Nam!

Đảng ta như Chủ tịch Hồ Chí Minh từng căn dặn, phải luôn nhận thức rõ vai trò là một đảng cầm quyền, người cầm lái con thuyền cách mạng của dân tộc. Đảng phải không ngừng tự đổi mới, tự chỉnh đốn, thật sự xứng đáng với trọng trách của mình; luôn làm tốt sứ mệnh, luôn giữ được niềm tin và chỗ đứng trong lòng nhân dân.

(2) Bài học trong việc giải quyết tốt vấn đề kinh tế và quản lý phát triển xã hội

Dự thảo Báo cáo Chính trị trình Đại hội XIII của Đảng đã nêu phải xử lý tốt 10 quan hệ lớn, trong đó có rất nhiều vấn đề liên quan đến phát triển kinh tế, như: Quan hệ giữa đổi mới, ổn định và phát triển; giữa tăng trưởng kinh tế và phát triển văn hóa, thực hiện tiến bộ, công bằng xã hội và bảo vệ môi trường… Dự thảo cũng khẳng định: “Tăng cường quản lý phát triển xã hội, bảo đảm tiến bộ và công bằng xã hội, tính bền vững trong các chính sách xã hội, nhất là phúc lợi xã hội, an ninh xã hội, an ninh con người”.

Nhìn lại “Mùa xuân Arab”, càng cho thấy những chủ trương đó là hết sức đúng đắn. Trong lĩnh vực kinh tế-xã hội, chỉ quan tâm tăng trưởng kinh tế là chưa đủ nếu không hướng tới sự phát triển bền vững, cân bằng, thu hẹp khoảng cách giàu nghèo…

Một trong những nguyên nhân dẫn đến bùng phát “Mùa xuân Arab” chính là từ những vấn đề xã hội âm ỉ trong lòng nhiều nước. Bất bình đẳng về thu nhập, khoảng cách giàu nghèo ngày càng lớn. Theo báo cáo của Liên hợp quốc, có khoảng 2/5 dân số ở các nước Arab mỗi ngày sống chỉ với 2USD hoặc ít hơn. Ở Ai Cập, có tới 40% dân số thu nhập bình quân chưa đạt 2USD/ngày. Theo báo cáo của Chương trình Phát triển Liên hợp quốc (UNDP) năm 2005, 20% dân số nghèo nhất của Tunisia chiếm 7,8% thu nhập cả nước, ngược lại, 20% dân số giàu chiếm 42,6% thu nhập cả nước. Các số liệu tương ứng ở Ai Cập là 8,6% và 43,6%; của Morocco là 6,6% và 46,6%; của Yemen là 7,4% và 42,3%. Tháng 8-2010, Tổ chức Lao động quốc tế (ILO) ước tính khoảng 18-23% thanh niên ở độ tuổi lao động không có việc làm. Hầu hết lương thực của khu vực này có được là nhờ nhập khẩu. Kinh tế khá phát triển, song một bộ phận người lao động ở Tunisia lại phải sống trong tình cảnh thất nghiệp, nghèo khổ.

Ở Việt Nam hiện nay, sự nghiệp đổi mới đã thu được nhiều thành tựu quan trọng, kinh tế phát triển, đời sống nhân dân được cải thiện, công cuộc phòng, chống tham nhũng ngày càng hiệu quả; tuy nhiên vẫn còn không ít vấn đề xã hội cần giải quyết, trong đó nổi lên là vấn đề lao động, việc làm, giải quyết nạn thất nghiệp, chống tham nhũng… Theo báo cáo của Bộ Lao động-Thương binh và Xã hội năm 2019 cho thấy: Chênh lệch giàu nghèo chưa được thu hẹp, hiện tượng phân hóa giàu nghèo gia tăng… Do đó, việc xử lý mối quan hệ giữa tăng trưởng kinh tế và phát triển văn hóa, thực hiện tiến bộ, công bằng xã hội và bảo vệ môi trường là hết sức cấp thiết.

(3) Cảnh giác với chủ nghĩa dân túy quốc tế và âm mưu kích động giới trẻ

Dự thảo Báo cáo Chính trị trình Đại hội XIII của Đảng có điểm mới đáng chú ý khi nhận định: “Chủ nghĩa dân tộc cực đoan, chủ nghĩa cường quyền nước lớn, chủ nghĩa thực dụng, chủ nghĩa dân túy trong quan hệ quốc tế gia tăng”. Dân túy giờ đây không còn là một thủ đoạn chính trị mà đã trở thành một thứ chủ nghĩa nguy hiểm, là thứ men say có thể dễ dàng kích động giới trẻ.

Một nhà phân tích chính trị Mỹ đã viết: Ở trung tâm của những cuộc biểu tình lớn là lớp dân số trẻ với số lượng ngày càng gia tăng. Trước các cuộc nổi dậy ở Trung Đông và Bắc Phi, 2/3 dân số dưới 18 tuổi. Quỹ Carnegie Endowment vì hòa bình quốc tế (Mỹ) ghi nhận: “Những bất ổn chính trị trong thế giới Arab đã đẩy tầng lớp dân số trẻ lên tuyến đầu trong các cuộc xung đột chính trị và kinh tế”. Các nước khu vực Trung Đông và Bắc Phi nằm trong số những quốc gia có tỷ lệ dân số trẻ thất nghiệp thuộc hàng cao nhất thế giới với khoảng 30%. Ở Ai Cập, có đến quá nửa trong số 2,5 triệu người thất nghiệp ở độ tuổi 20-24, đồng nghĩa với việc có khoảng hơn 1 triệu thanh niên thất nghiệp. Một thống kê cho biết, từ năm 1970 đến 2007, 80% các cuộc xung đột xã hội đã nổ ra tại các quốc gia có hơn 60% dân số ở độ tuổi dưới 30.

(4) Bảo vệ Tổ quốc từ sớm, từ xa, cân bằng chiến lược

Nhiều nước nơi “Mùa xuân Arab” đi qua, chính quyền đều quá phụ thuộc vào nước ngoài hoặc giải quyết không tốt cân bằng quan hệ với các nước lớn. “Gót chân Asin” đó khiến nhiều nơi dù có tiềm lực kinh tế, quốc phòng rất mạnh nhưng vẫn không thể trụ vững khi mất đi sự độc lập, tự chủ, bị rơi vào vòng xoáy của những chiến lược từ bên ngoài hoặc rơi vào các cuộc xung đột, chiến tranh ủy nhiệm. Có lúc, do không nhận diện kịp thời đối tượng-đối tác hay gặp sai lầm trong xử lý những tình huống chiến lược có thể đẩy vấn đề “sai một ly đi một dặm”, khiến cả dân tộc, cả đất nước phải trả cái giá quá đắt.

 

“Mùa xuân Arab” với diễn biến 2.0 còn cho thấy tính chất phức tạp ngay cả với những quốc gia từng ngăn chặn thành công sự xâm chiếm của nó ở giai đoạn 1.0, nay vẫn có thể đổ vỡ bởi những cuộc “thập tự chinh” kéo dài với nhiều thủ đoạn tinh vi. Có nhà nghiên cứu đã đánh giá: Bản chất của “Mùa xuân Arab” chính là những biến động chính trị-xã hội nhằm thực hiện hóa đề án “Đại Trung Đông” của một số thế lực phương Tây. Trong bối cảnh cạnh tranh chiến lược ngày càng gay gắt, khi các cường quốc can thiệp vào các nước khác thì họ sẽ sử dụng rất nhiều chiêu bài chứ không thể tường minh rằng đó là chiến tranh xâm lược hay chiến tranh kinh tế, núp bóng dưới các hình thức một cách tinh vi, phức tạp nên cần có sách lược bảo vệ Tổ quốc từ sớm, từ xa.

Trả lời phỏng vấn của phóng viên Báo Quân đội nhân dân, ngài Saadi Salama, Đại sứ Palestine tại Việt Nam, cho biết: “Bài học kinh nghiệm rút ra qua gần 10 năm của “Mùa xuân Arab” cho ta thấy trước hết, không để ai từ bên ngoài can thiệp vào công việc nội bộ của nước mình. Chúng ta phải tự giải quyết các vấn đề của mình, luôn luôn đề cao chủ trương bảo vệ độc lập, tăng cường đoàn kết, thống nhất trong dân tộc mình, tìm đến lợi ích của dân tộc mình thì mới phát triển thành công. Quá trình giành độc lập dân tộc của Việt Nam không phải là một quà tặng của ai đó, mà là thành quả của cuộc đấu tranh trường kỳ, lâu dài, nhiều hy sinh, thử thách. Do đó, giá trị của độc lập dân tộc đối với người Việt Nam có khác so với những quốc gia được Liên hợp quốc hoặc các nước lớn trao tặng cho độc lập. Vì vậy theo tôi, việc bảo vệ độc lập dân tộc, toàn vẹn lãnh thổ là điều mà mỗi người dân Việt Nam từ trước đến nay luôn coi trọng. Đặc biệt, trong tình hình hiện nay, điều này càng được đề cao, để Việt Nam tiếp tục là một thành viên tích cực trong cộng đồng quốc tế”.

Thực tế ấy một lần nữa là bài học sinh động để Đảng, Nhà nước ta tiếp tục khẳng định: “Thực hiện nhất quán đường lối đối ngoại độc lập, tự chủ”; “có kế sách ngăn ngừa các nguy cơ chiến tranh, xung đột từ sớm, từ xa. Nỗ lực phấn đấu để ngăn ngừa xung đột, chiến tranh và giải quyết các tranh chấp bằng các biện pháp hòa bình phù hợp với luật pháp quốc tế”.

Sách trắng Quốc phòng Việt Nam năm 2019 nêu rõ: Việt Nam chủ trương không tham gia liên minh quân sự; không liên kết với nước này để chống nước kia; không cho nước ngoài đặt căn cứ quân sự hoặc sử dụng lãnh thổ Việt Nam để chống lại nước khác; không sử dụng vũ lực hoặc đe dọa sử dụng vũ lực trong quan hệ quốc tế… Tùy theo diễn biến của tình hình và trong những điều kiện cụ thể, Việt Nam sẽ cân nhắc phát triển các mối quan hệ quốc phòng, quân sự cần thiết với mức độ thích hợp trên cơ sở tôn trọng độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của nhau cũng như các nguyên tắc cơ bản của luật pháp quốc tế, hợp tác cùng có lợi, vì lợi ích chung của khu vực và cộng đồng quốc tế…

(Còn nữa)

Nguồn: Báo QĐND

“Mùa xuân Arab” – 10 năm nhìn lại

             Tháng 12-2020 đánh dấu mốc 10 năm xảy ra “Mùa xuân Arab” gây nhiều đau thương, biến cố-sự kiện được đánh giá là một trong những “chương đáng lưu tâm nhất trong đời sống quốc tế của thế kỷ 21”. Tuy nhiên ở Việt Nam, vẫn có nhiều lời tán dương “Mùa xuân Arab” với những từ mỹ miều, như: “Làn sóng cách mạng”, “sức mạnh quần chúng”, “vì tự do và dân chủ”… Ngày nay, vẫn có không ít lời kêu gọi người dân các nước, trong đó có Việt Nam nên đi theo làn sóng “Mùa xuân Arab”, thực hiện “cách mạng màu”, “cách mạng đường phố” để thay đổi chế độ.Vậy “Mùa xuân Arab” và những kiểu “cách mạng” đó có thật sự mang lại hạnh phúc cho người dân? Chúng ta sẽ có câu trả lời khi “giải phẫu” nó dưới góc nhìn cách mạng xã hội.

“Mùa xuân” biến thành… “mùa đông”

Từ cuối tháng 12-2010 đến đầu năm 2011, hàng loạt cuộc chính biến, “cách mạng đường phố” để lật đổ chính quyền ở nhiều nước Bắc Phi và Trung Đông đã bùng nổ. Mở đầu là cuộc “cách mạng hoa nhài” ở Tunisia đến “cách mạng hoa sen” ở Ai Cập. Sau đó như một hiệu ứng domino, nó lan rộng ra hầu hết các nước Arab và gần đây là “phiên bản 2.0” ở nhiều khu vực khác. “Mùa xuân Arab” chẳng những không mang lại mùa xuân mà còn biến thành “mùa đông” của chiến tranh, đau thương, đói khổ, tình trạng khủng bố, cực đoan gia tăng…

Biểu tình, biểu tình và lật đổ

Mở màn sự kiện là ngày 17-12-2010, Mohammed Bouazizi, một người bán hàng rong 26 tuổi ở Tunisia, tự thiêu để phản đối việc bị tịch thu chiếc xe chở rau, quả, phương tiện kiếm sống cho cả gia đình nghèo khó. Bouazizi chết sau đó hai tuần. Sự kiện được lan truyền nhanh chóng qua mạng xã hội Facebook, gây nên sự căm phẫn dẫn tới biểu tình, bạo loạn ở khắp đất nước, buộc tổng thống nước này Zine El Abidine Ben Ali cùng gia đình phải di cư ra nước ngoài vào ngày 14-1-2011.

Ở Ai Cập, một thanh niên khác là Khaled Said, 28 tuổi, bị cảnh sát bắt quả tang trong khi đang đưa lên mạng đoạn băng video tố cáo tham nhũng trong ngành cảnh sát. Vì không xuất trình giấy tờ tùy thân nên Khaled Said bị lôi từ quán cà phê ra đánh đập đến chết. Sự kiện này cũng lập tức được lan truyền qua Facebook, làm bùng lên làn sóng biểu tình, bạo loạn của hàng trăm nghìn thanh niên, sinh viên, trí thức từ ngày 25-1-2011, đòi Tổng thống Hosni Mubarak phải từ chức. Mặc dù đã áp dụng mọi biện pháp mạnh song cuối cùng Tổng thống Mubarak vẫn phải từ chức vào đầu tháng 2-2011 sau hơn 30 năm cầm quyền.

Việc chính quyền Tunisia và Ai Cập bị thay đổi trong thời gian ngắn được ví như con virus độc hại lan rộng tới các nước Trung Đông và Bắc Phi. Các thế lực bên ngoài nhân cơ hội này “đục nước béo cò” để hà hơi, tiếp sức với cái gọi là “dân chủ, tự do và một tương lai tươi mới”. Các cuộc biểu tình và nhiều hình thức như: Bất tuân dân sự, chống đối dân sự, nổi dậy, bạo loạn, vận động trên mạng xã hội, đình công, chiến đấu đô thị lan nhanh sang các nước lân cận như vết dầu loang: Algeria (29-12-2010), Jordan (14-1-2011), Oman (17-1-2011), Saudi Arabia (21-1-2011, các cuộc biểu tình phản đối chính thức bắt đầu diễn ra từ ngày 11-3-2011), Ai Cập (25-1-2011), Syria (26-1-2011), Yemen (27-1-2011), Djibouti (28-1-2011), Palestine (10-2-2011), Iraq (12-2-2011), Bahrain (14-2-2011), Libya (15-2-2011), Kuwait (19-2-2011), Morocco (20-2-2011), Lebanon (27-2-2011)…

“Mùa xuân Arab” phiên bản 2.0

Làn sóng biểu tình và lật đổ không chỉ dừng lại ở hai năm 2010-2011 mà còn liên tục diễn ra cho đến hiện nay.

Algeria, Sudan, Lebanon và Iraq là 4 quốc gia trong khu vực ít bị ảnh hưởng bởi “Mùa xuân Arab” năm 2011 nhưng vào năm ngoái, làn sóng biểu tình lại tiếp tục nổ ra, thậm chí dẫn đến sự sụp đổ của các chính quyền. Tháng 4-2019, Tổng thống Algeria Abdelaziz Bouteflika đã đệ đơn từ chức sau khi xảy ra các cuộc biểu tình chưa từng có tiền lệ và thủ lĩnh quân đội kêu gọi phế truất. Ở Sudan, cũng trong tháng 4-2019, quân đội đã lật đổ, bắt giữ Tổng thống Omar al-Bashir. Trước đó cũng tại Sudan, năm 2013, khi chính quyền loại bỏ trợ cấp dầu mỏ, các cuộc biểu tình đã nổ ra. Tại Iraq, các cuộc biểu tình thường xuyên bùng nổ vào tháng 10-2019, lan rộng khắp đất nước, buộc chính phủ của ông Adel Abdel Mahdi phải từ chức. Năm nay, đại dịch Covid-19 khiến các cuộc biểu tình giảm bớt, nhưng phong trào phản kháng trong khu vực (hay còn gọi là Hirak-“vòng ảnh hưởng”), vẫn diễn ra trên các đường phố ở Algeria, nơi đất nước đã bị tàn phá bởi nội chiến.

Nhiều người đang lo ngại nhìn thấy bóng dáng một “Mùa xuân Arab” phiên bản 2.0 hồi sinh trở lại?

“Mùa đông Arab”

Báo cáo của Viện Nghiên cứu an ninh Liên minh châu Âu (IES) đưa ra tháng 5-2017 nhận xét: Bức tranh toàn cảnh của khu vực Trung Đông và Bắc Phi rất ảm đạm. Còn theo báo cáo của các tổ chức quốc tế và Liên hợp quốc, tổng thiệt hại về kinh tế của các nước Arab lên tới hơn 600 tỷ USD, bên cạnh hơn 22 triệu người thất nghiệp, tổn thất về cơ sở hạ tầng lên tới 461 tỷ USD, còn có 15 triệu người phải di tản và 1,3 triệu người chết và bị thương.

Trước “Mùa xuân Arab”, Tunisia là nước có nền giáo dục đứng thứ 17, nền kinh tế có sức cạnh tranh đứng hàng 40 thế giới. Nhưng sau “cơn bão” biểu tình, thất nghiệp tăng lên hơn 40%.

Tại Libya, theo Christopher Brennan, nhà phân tích chính trị độc lập người Mỹ, trước cuộc chính biến năm 2011, Libya có chỉ số phát triển con người (HDI) cao nhất ở châu Phi, tỷ lệ tử vong trẻ sơ sinh thấp nhất châu Phi. Mức sống của người dân nước này nằm trong số các nước đứng đầu châu lục. Nguồn điện dân dụng, y tế công cộng đều được cung cấp miễn phí. Hai nhà báo Anh là Andrew Lycett và David Blundy từng viết: “Thanh niên được ăn mặc đẹp, đầy đủ và có học thức. Tất cả người dân đều có nhà ở, xe hơi và những tiện ích thông dụng như tivi, tủ lạnh, điện thoại, máy quay phim”. Thế nhưng giờ đây ngoài đói nghèo, Libya đã biến thành đấu trường cho các cuộc xung đột ủy nhiệm.

Ở Ai Cập, sau khi Tổng thống Mubarak mất chức, người dân đã bầu ông Mohammed Morsi thay thế trong một cuộc bầu cử tổng thống tự do đầu tiên vào mùa hè năm 2012. Thế nhưng chỉ sau một năm, hàng triệu người dân lại thất vọng và bức xúc đổ xuống đường đòi phế truất ông. Tổng thống Morsi đã bị quân đội dùng vũ lực lật đổ ngày 3-7-2013 và Ai Cập rơi vào cảnh hỗn loạn, tranh giành quyền lực đẫm máu suốt cho tới khi có tổng thống mới Abdel Fattah Al-Sisi vào tháng 6-2014.

Theo các học giả của Đại học Warsaw, “Mùa xuân Arab” đã biến thành “Mùa đông Arab” từ năm 2014 với hệ lụy là sự trỗi dậy của nhà nước Hồi giáo tự xưng (IS). Thời tang tóc mà IS gây ra cho không chỉ châu Phi, Trung Đông mà cả châu Âu.

Ở Tunisia, dù thay đổi chính phủ, đất nước này vẫn lâm vào tình trạng xung đột, bất ổn trong nhiều năm kèm tham nhũng, thất nghiệp, nghèo đói. Ở Syria, cuộc nội chiến kéo dài cả thập kỷ vẫn chưa có hồi kết, khiến 600.000 người thiệt mạng, 8 triệu người trong nước ly tán và 6 triệu người phải tìm đường tị nạn ra nước ngoài, chưa kể hạ tầng bị tàn phá tan hoang. Libya bế tắc trong một cuộc nội chiến giữa các phe phái và 25.000 người đã thiệt mạng. Ở Yemen, cuộc nội chiến “ủy nhiệm” giữa người Sunni và người Shia vẫn tiếp diễn mà chưa thấy hồi kết, đã khiến khoảng 250.000 người thiệt mạng, nhiều người chết đói.

Ở Sudan, tỷ lệ lạm phát cao gần 70% trong năm 2019, thất nghiệp tăng, các nhóm khủng bố hoành hành, mất gần 3/4 doanh thu từ dầu, nợ nước ngoài lên tới 56,5 tỷ USD vào năm 2018, bằng 111% GDP…

Các nhà lãnh đạo và truyền thông quốc tế nói gì?

Ngoại trưởng Nga Lavrov cho rằng, “Mùa xuân Arab” là chương đáng lưu tâm nhất trong đời sống quốc tế của thế kỷ 21″. Năm 2015, chuyên gia Christopher Brennan đã xuất bản một cuốn sách về “Mùa xuân Arab”, trong đó ông gọi hiện tượng này là sự tàn phá với tiêu đề cuốn sách: “Sự sụp đổ của Mùa xuân Arab: Từ cách mạng đến tàn phá”. Trong bài phát biểu thông điệp liên bang năm 2015, Tổng thống Nga Putin nhận xét: “Có những nước cách đây không lâu đang ổn định và khá phồn vinh ở Trung Đông và Bắc Phi, như Iraq, Lybia, Syria-đã trở thành khu vực hỗn loạn và vô chính phủ mà từ đó xuất hiện mối đe dọa đối với toàn thế giới”.

Báo cáo của Trung tâm Nghiên cứu vấn đề quốc tế-IAI (Italia) nhận định: Mùa xuân Arab đã thổi bùng thêm ngọn lửa chiến tranh, tạo ra nhiều lỗ hổng an ninh. Còn Giáo sư Abdeslam Maghraoui tại Đại học Duke (Mỹ) thì đánh giá: “Thật là bi kịch khi thấy rằng những người tham gia, cổ xúy “Mùa xuân Arab” đã thu được rất ít so với những gì họ hằng đặt ra”.

Vậy ai mới là người thực sự hưởng lợi từ đây? Theo chuyên gia phân tích chính trị Maria Dubovikova, Trưởng Câu lạc bộ các nhà nghiên cứu quốc tế về Trung Đông tại Nga: “Vẫn có thể thấy được nhiều kẻ đã “phất lên” từ sự đau khổ của người dân khu vực. Đó là các nhà sản xuất, buôn bán vũ khí. Việc bán vũ khí cho các nước Arab tăng lên rất nhiều kể từ khi bắt đầu các cuộc biểu tình”.

Trả lời phỏng vấn của phóng viên Báo Quân đội nhân dân, ngài Saadi Salama, Đại sứ Palestine tại Việt Nam cho rằng: “Nhân dân Arab sau một thời gian trải qua cái gọi là “Mùa xuân Arab” giờ đây đã nhận thức được sự thật và có tâm lý “phòng ngự”, tránh đi theo “đường cũ”. Bất cứ sự ủng hộ một “Mùa xuân Arab” mới nào trong điều kiện hiện nay sẽ rất khó xảy ra bởi những gì mà “Mùa xuân Arab” trước đây mang đến khiến họ thấy rằng mục tiêu quan trọng nhất hiện nay là đoàn kết, thống nhất, bảo vệ độc lập, chủ quyền. Đó cũng là mục tiêu tiên quyết để mỗi quốc gia bảo vệ an ninh, an toàn cho dân tộc mình”.

Là một thành viên trong nhóm tác giả thực hiện loạt bài này, nhà báo Phan Ngọc Thạch, phóng viên Đài Tiếng nói Việt Nam thường trú tại Ai Cập và Trung Đông cho biết: “Sống và làm việc ở đây trong 4 năm qua và cũng từng chứng kiến thời khắc bùng phát “Mùa xuân Arab” năm 2010, tôi thấy “thất vọng và buồn chán”. Đó là tâm lý chung của nhiều người dân Arab. Hầu như không ai muốn nhắc tới ngày đó và dường như họ cũng nhận thấy rõ những sai lầm của chính mình trong quá khứ khi “ảo tưởng” về một tương lai tươi sáng mà thiếu đi những nền tảng cơ bản cho mỗi đất nước là sự đoàn kết, năng lực sản xuất và tránh xa những can thiệp từ bên ngoài”. “Chiến tranh đã phá hủy Syria. Nếu được, tôi chỉ ước xung đột kết thúc ngay vào ngày mai. Những người tị nạn Syria và cả tôi giờ đây không mong muốn điều gì khác ngoài được trở về quê hương. Đất nước chúng tôi đã từng phát triển, yên bình và tươi đẹp, người dân hạnh phúc. Bây giờ người dân đã hiểu được giá trị của sự bình yên và không có những hành động ngốc ngếch như trước”, anh Mahammad Muwafiq, người dân Aleppo, tâm sự trong nước mắt.

Nghe những tâm sự trên, chúng tôi càng thấm thía sự thật cay đắng mà người dân nơi đây từng đúc kết “tự do không bao giờ miễn phí” và càng thấy trân trọng xiết bao cái giá của hòa bình, độc lập và phát triển ngày hôm nay mà dân tộc Việt Nam ta đã phải trải bao hy sinh, mất mát để giành lấy…

Từ mùa xuân châu Âu đến “Mùa xuân Arab”

Năm 2015, khi kỷ niệm 5 năm “Mùa xuân Arab”, truyền thông thế giới đã nhắc rất nhiều đến sự kiện chàng trai bán hàng rong Mohamed Bouazizi tự thiêu thổi bùng lên ngọn lửa “cách mạng”, tạo nên cơn địa chấn ở các nước Arab. Một trong những người gây ra sự kiện ấy, cô Faida Hamdy, viên thanh tra tịch thu quầy hàng rong khi trả lời báo chí đã nói: “Tôi ước gì mình đã không làm vậy. Tôi khởi đầu “Mùa xuân Arab”. Và giờ thì chết chóc đang ở khắp nơi, cực đoan thì bùng nổ”.

Phát biểu đầy cảm xúc trên mới chỉ nhìn hiện tượng ở cái vỏ bên ngoài. Câu chuyện sâu xa hơn rất nhiều nếu nhìn lịch sử một cách toàn diện.

Theo PGS, TS Nguyễn Thanh Hiền (Viện Nghiên cứu châu Phi và Trung Đông, Viện Hàn lâm Khoa học xã hội Việt Nam): Thật ra không phải đến năm 2010-2011, thuật ngữ “Arab Spring” (Mùa xuân Arab) mới xuất hiện trong đời sống chính trị quốc tế. Nó xuất hiện lần đầu tiên vào mùa xuân năm 2005 trong giới cố vấn an ninh của Tổng thống Mỹ George Bush và sau đó được ký giả Jeff Jacoby dùng làm tiêu đề cho một bài viết đăng trên báo The Boston Globe. Thuật ngữ này được dùng để gọi chung cho tất cả các biến động chính trị mà không ít người cho rằng có khả năng đem lại tự do và dân chủ cho khu vực Trung Đông xảy ra vào mùa xuân 2005. Sau đó “Mùa xuân Arab” được Tạp chí Chính sách đối ngoại của Mỹ sử dụng để mô tả biến động chính trị-xã hội khởi đầu từ Tunisia cuối năm 2010.

 “Spring” trong tiếng Anh ngoài nghĩa là mùa xuân, còn có nhiều nghĩa khác, như: Giai đoạn mở đầu của một thời kỳ, xuất hiện, đâm chồi… Tại các cuộc cách mạng xảy ra ở châu Âu vào mùa xuân năm 1848, người dân nổi dậy đòi lật đổ chế độ quân sự với các phong trào mang tên gọi Springtime of peoples, Spring of Nations. Sau đó, vào năm 1968, cũng xuất hiện “Mùa xuân Praha” ở Tiệp Khắc với chương trình cải cách kinh tế và chính trị mang tư tưởng xét lại, muốn tự do dân chủ kiểu tư bản.

Một kiểu “cách mạng màu” xuất khẩu

Ông Christopher Brennan, nhà phân tích chính trị độc lập người Mỹ nhận định, “Mùa xuân Arab” được tiến hành dựa trên những nền tảng lý thuyết của các hoạt động can dự và lật đổ của phương Tây, như: Luận thuyết về “Sức mạnh quần chúng”, học thuyết “Can thiệp nhân đạo”, “Sức mạnh mềm”, “Chủ nghĩa đế quốc tự do”… Ông Brennan viết: “Các cuộc nổi dậy ở khu vực Trung Đông và Bắc Phi sử dụng triệt để “sức mạnh quần chúng”. Trong các cuộc nổi dậy ở các nước Arab, phương thức này được đưa vào thực nghiệm. Các cuộc đảo chính những lãnh đạo Arab có tư tưởng độc lập đã liên tiếp diễn ra sử dụng phiên bản mới nhất: “Đảo chính kiểu mới” hay “Cách mạng màu”.

Khái niệm “Cách mạng màu” chỉ một chuỗi các “cuộc cách mạng” được tiến hành thành công hoặc không thành công trong nỗ lực lật đổ các chính phủ ở không gian hậu Xô viết. “Cách mạng màu” phản ánh các khái niệm có từ thời Viện Tavistock của Anh. Cơ quan này cho rằng, các khái niệm “kích động nổi loạn” và “đám đông thanh niên” được phát triển sau khi nghiên cứu hành vi đám đông trong các buổi biểu diễn nhạc rock. Họ đã phân tích hành vi của thanh niên dưới sự dẫn dắt của Tổ chức quốc tế của những người xây dựng thời thế (Situationalist International) gây bất ổn cho nước Pháp.

Theo nhiều nhà nghiên cứu, “Mùa xuân Arab” được thực hiện theo cái gọi là học thuyết phản kháng phi bạo lực của TS Gene Sharp, học giả tại Viện Albert Einstein (Mỹ). Với cuốn sách “Từ độc tài tới dân chủ”, viết cho phong trào dân chủ ở Myanmar vào năm 1993, ông này đã xuất khẩu cách đấu tranh bất bạo động để lật đổ chính quyền và trở thành “cẩm nang” cho nhiều phong trào lật đổ. Gene Sharp cũng chính là người được công nhận là tác giả chiến lược đằng sau cuộc lật đổ Chính phủ Ai Cập tháng 2-2011. Gene Sharp đã “vẽ đường” làm tan rã một quốc gia thông qua phản kháng phi bạo lực theo 3 giai đoạn: 1-Hình thành các hoạt động mềm như mít tinh, biểu tình chống chính phủ. 2-Làm mất uy tín bộ máy quyền lực nhà nước và các cơ quan quyền lực khác, vận động các quan chức và nhân viên chính phủ tham gia hoạt động phá hoại. 3-Trực tiếp lật đổ chế độ.

Một số học giả khác thì cho rằng, “Mùa xuân Arab” đã vận dụng những lý luận về các cuộc cách mạng sắc màu đã diễn ra ở Trung và Đông Âu kể từ năm 1989, như: “Cách mạng đường phố” ở Nam Tư (năm 2000), “Cách mạng nhung” ở Gruzia (năm 2003), “Cách mạng cam” ở Ukraine (năm 2004), “Cách mạng hoa Tulip vàng” ở Kyrgyzstan (năm 2005). Trong khi đó, làn sóng “Mùa xuân Arab” ẩn chứa nhiều cuộc cách mạng có tên gọi giống với các cuộc cách mạng sắc màu, như: “Cách mạng hoa nhài” ở Tunisia (năm 2011); “Cách mạng hoa sen” ở Ai Cập (năm 2011); hay hàng loạt các cuộc cách mạng đường phố diễn ra ở nhiều nước. Xét cho cùng, “cách mạng màu” chính là thuật ngữ chỉ các cuộc bạo loạn phi vũ trang, bạo lực chính trị có tổ chức nhằm lật đổ chính quyền đương nhiệm; đồng thời lập ra bộ máy cầm quyền mới được nước ngoài hậu thuẫn. Thực chất, đó là những phương thức bạo loạn lật đổ phi vũ trang nhằm thiết lập một chính phủ thân nước ngoài. Sở dĩ gọi là “cách mạng màu” bởi những cuộc chính biến, bạo loạn lật đổ diễn ra ở các nước thường được gắn với một màu sắc mang tính biểu tượng văn hóa địa phương như “Cách mạng cam” ở Ukraine vì bởi phe đối lập lấy biểu tượng bang cờ màu da cam để trang bị cho cuộc biểu tình; ở Kyrgyzstan lấy hoa Tulip vàng-loài hoa nở rộ ở vùng rừng núi của Kyrgyzstan vào khoảng giữa tháng 3 hằng năm, cũng là thời điểm xảy ra chính biến (3-2005).

Sâu xa hơn thì “Mùa xuân Arab” hay “cách mạng màu” cũng đều bắt nguồn từ chiến lược “diễn biến hòa bình” (Peaceful evolution), còn có tên gọi khác nhau, như: “Chuyển hóa hòa bình” (Peaceful change), “Biến đổi hòa bình” (Peaceful transformation), “Cạnh tranh hòa bình” (Peaceful competition)…

Trong “Mùa xuân Arab”, “công nghệ cách mạng” đều dựa trên cơ sở lý thuyết phản kháng phi bạo lực, không dùng bạo lực để lật đổ chính quyền như các cuộc đại cách mạng trên thế giới.

Trong tác phẩm “Sự bất hạnh của một đế chế”, GS Chalmers Johnson tại Đại học California (Mỹ) phân tích: Theo lý luận của chủ nghĩa đế quốc tự do, vấn đề cơ bản là ở chỗ coi “can thiệp nhân đạo”, “trách nhiệm bảo vệ” như là một cái cớ để can thiệp quân sự. “Chủ nghĩa đế quốc tự do” tiếp tục vận động và phát triển. Một phương thức mới của chủ nghĩa đế quốc hiện đại là sử dụng “cách mạng màu”. Còn Peter Ackerman tại Viện Albert Einstein (Mỹ) và Carl Gershman tại Quỹ Dân chủ quốc gia (Mỹ), những người ủng hộ phương thức này cho rằng, các chế độ thiếu thân thiện có thể bị lật đổ bởi tầng lớp thanh niên bất mãn thông qua tin nhắn, Facebook và Twitter… Chiến thuật “sức mạnh nhân dân” được phương Tây sử dụng như một nguồn động lực cho cái gọi là “Mùa xuân Arab” và sau đó nó được thay thế bởi chiến dịch can thiệp quân sự trực tiếp theo mô hình chiến tranh phi quy ước của phương Tây.

Không phải là những cuộc cách mạng thực sự

Những hệ lụy mà người dân các nước Arab phải gánh chịu như đã đề cập ở bài viết trước càng cho thấy, “Mùa xuân Arab” hoàn toàn không phải là các cuộc cách mạng như truyền thông phương Tây ngợi ca.

Theo quan điểm của Chủ nghĩa Mác-Lênin, về nghĩa rộng, cách mạng xã hội là sự biến đổi có tính chất bước ngoặt và căn bản về chất trong mọi lĩnh vực đời sống xã hội, là phương thức thay thế hình thái kinh tế-xã hội lỗi thời bằng hình thái kinh tế-xã hội cao hơn. Theo nghĩa hẹp, cách mạng xã hội là việc lật đổ một chế độ chính trị đã lỗi thời, thiết lập một chế độ chính trị tiến bộ hơn. Dù theo nghĩa rộng hay nghĩa hẹp, giành chính quyền vẫn là vấn đề cơ bản của mọi cuộc cách mạng xã hội. Bởi vì, chỉ khi nào giành được chính quyền, giai cấp cách mạng mới bảo đảm được quyền lực của mình trên mọi lĩnh vực của đời sống xã hội. Vì vậy, V.I.Lênin đã chỉ ra rằng: “Chúng tôi đã nói rằng vấn đề căn bản của cách mạng là vấn đề chính quyền. Bây giờ phải nói thêm: Chính các cuộc cách mạng đã luôn luôn chỉ cho chúng ta thấy người ta đã làm lu mờ vấn đề đâu là chính quyền chân chính; các cuộc cách mạng ấy đã chỉ cho ta thấy sự khác nhau giữa chính quyền hình thức và chính quyền thực tế”.

Như vậy, “Mùa xuân Arab” mặc dù có dẫn đến sự lật đổ chính quyền ở một số nước, nhưng không phải là một cuộc cách mạng thực sự bởi “Mùa xuân Arab” không tạo ra những thay đổi cơ bản về thể chế chính trị, cơ cấu giai cấp, hay sự thay đổi hình thái kinh tế-xã hội. “Mùa xuân Arab” đã lật đổ nhiều chính quyền qua các hình thức phi bạo lực nhưng không phải là những cuộc cách mạng xã hội với những cải biến sâu sắc trên mọi bình diện xã hội nên không thể tạo ra sự thay đổi về chất của xã hội.

Trao đổi với phóng viên Báo Quân đội nhân dân, GS, TS Phạm Quang Minh, nguyên Hiệu trưởng Trường Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia Hà Nội nhận định: “10 năm qua, phương Tây đã dùng mọi hình thức để can thiệp vào khu vực Bắc Phi-Trung Đông, với ý đồ xây dựng một nền “dân chủ” mới nhưng đã không thể thực hiện được. Qua đó ta thấy rằng, bất cứ thế lực bên ngoài nào cũng không thể áp đặt hay xây dựng một “chế độ” tốt đẹp hơn lên một quốc gia khác mà ở đó người dân không đồng thuận và không phù hợp với nền tảng lịch sử, văn hóa, chính trị, xã hội ở quốc gia đó. Hơn nữa, những cuộc biểu tình, lật đổ, thay đổi chính phủ dù thế nào cũng vẫn chưa phải là những cuộc cách mạng xã hội thực sự”.

Còn theo PGS, TS Lê Phước Minh, Viện trưởng viện Nghiên cứu châu Phi và Trung Đông (Viện Hàn lâm Khoa học xã hội Việt Nam), nhiều cuộc bạo động đã không được dẫn dắt và lãnh đạo bởi những đảng phái chính trị chân chính, cách mạng nên không thể có cương lĩnh, đường lối cách mạng thực sự. Và với các hình thức bạo loạn lật đổ mang tính manh động, thiếu kiểm soát thì các mâu thuẫn chính trị-xã hội sâu sắc về phân biệt chủng tộc và tôn giáo, thay vì được giảm thiểu, thì trái lại, càng bị khoét sâu và trầm trọng hơn trong hàng chục năm sau đó.

Đây là điểm yếu căn cốt dẫn đến khi xong giai đoạn lật đổ chính quyền cũ, bước vào giai đoạn tổ chức xây dựng xã hội mới, các nước đều gần như không có cương lĩnh, đường lối, mô hình xã hội rõ ràng. Các cuộc “cách mạng” tự phát và thiếu một chính đảng cách mạng lãnh đạo sẽ chỉ mang lại một kết quả nửa vời, thậm chí thất bại cay đắng.

Thực tế trên càng cho chúng ta thấy sự cần thiết phải có một lực lượng lãnh đạo đất nước đủ trí tuệ, năng lực và bản lĩnh; dựa trên một nền tảng lý luận và cương lĩnh vững chắc. Qua đây, càng thêm trân trọng, vững tin vào con đường mà Đảng, Bác Hồ và nhân dân ta đã lựa chọn, như dự thảo Báo cáo chính trị trình Đại hội XIII của Đảng đánh giá: “35 năm thực hiện công cuộc đổi mới, 30 năm thực hiện Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội, lý luận về đường lối đổi mới, về chủ nghĩa xã hội và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở nước ta ngày càng được xác định rõ hơn và từng bước được hiện thực hóa”. Đó là một chặng đường có cơ sở khoa học từ thực tiễn đổi mới đất nước. Niềm tin là có cơ sở, không cho phép chúng ta đơn giản, chủ quan trước những lời kêu gọi đi theo một con đường khác.

Hiểu bản chất của “Mùa xuân Arab” là điều hết sức quan trọng để mỗi người Việt Nam, nhất là thế hệ trẻ Việt Nam ngày hôm nay hiểu được giá trị vĩ đại của các cuộc cách mạng giải phóng dân tộc và sự nghiệp đổi mới. Đó cũng là cơ sở để không bị mơ hồ, ảo tưởng bởi những luận thuyết kêu gọi cách mạng đường phố, phản kháng phi bạo lực, xúi giục đấu tranh đòi lật đổ chế độ để có được tương lai tốt đẹp.

(Còn nữa)

Nguồn: Báo QĐND

21/12/20

Bế mạc Hội nghị lần thứ 14 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XII

            Sau gần 5 ngày làm việc khẩn trương, nghiêm túc, với tinh thần trách nhiệm cao, sáng 18-12, Hội nghị lần thứ 14 Ban Chấp hành Trung ương khóa XII đã hoàn thành toàn bộ nội dung, chương trình đề ra, kết thúc sớm hơn hai ngày so dự kiến. Thay mặt Bộ Chính trị, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân điều hành phiên bế mạc. Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng phát biểu bế mạc Hội nghị.


Quang cảnh bế mạc Hội nghị lần thứ 14 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XII.

Tại phiên họp bế mạc, Trung ương đã nghe và nhất trí cao với các báo cáo tiếp thu, giải trình của Bộ Chính trị về tiếp thu ý kiến của Trung ương đối với: dự thảo các văn kiện trình Đại hội XIII; các Báo cáo kiểm điểm sự lãnh đạo, chỉ đạo và thực hiện Quy chế làm việc của Ban Chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư khóa XII; dự thảo Quy chế làm việc, Quy chế bầu cử, thời gian, chương trình làm việc tại Đại hội XIII của Đảng,…


Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng phát biểu bế mạc Hội nghị lần thứ 14 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XII. 

Phát biểu bế mạc Hội nghị, Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng khái quát lại những kết quả chủ yếu mà Trung ương đã bàn, thông qua và làm rõ thêm một số vấn đề để thống nhất trong lãnh đạo, chỉ đạo, tổ chức triển khai thực hiện.

Hoàn tất việc chuẩn bị các văn kiện trình Đại hội XIII của Đảng

Hội nghị đã tập trung thảo luận, góp ý cụ thể và thống nhất rất cao với các nội dung mà Bộ Chính trị đề nghị tiếp thu, giải trình; hoàn chỉnh lần cuối các dự thảo và hoàn tất việc chuẩn bị các văn kiện trình Đại hội XIII của Đảng. Trung ương cho rằng, việc chuẩn bị các văn kiện trình Đại hội đã hoàn thành theo đúng mục tiêu, yêu cầu, kế hoạch đề ra. Các văn kiện trình Đại hội lần này không chỉ kiểm điểm việc thực hiện Nghị quyết Đại hội XII của Đảng mà còn nhìn lại 35 năm tiến hành công cuộc đổi mới, 30 năm thực hiện Cương lĩnh năm 1991; đề ra phương hướng, nhiệm vụ phát triển kinh tế – xã hội 5 năm, 2021 – 2025; xác định mục tiêu, phương hướng đến năm 2030; và tầm nhìn phát triển đất nước đến năm 2045 – những dấu mốc rất quan trọng của Đảng, của đất nước.

Tổng Bí thư, Chủ tịch nước nhấn mạnh, việc chuẩn bị dự thảo các văn kiện trình Đại hội lần này được tiến hành rất công phu, bài bản, chu đáo, qua nhiều lần, nhiều vòng, từng bước hoàn thiện, có nhiều đổi mới, tiến bộ về chất so với trước; quán triệt sâu sắc nguyên tắc kết hợp nhuần nhuyễn giữa lý luận và thực tiễn, giữa kiên định và đổi mới, giữa kế thừa và phát triển; trên cơ sở phát huy tối đa dân chủ, trân trọng lắng nghe ý kiến đóng góp của các nhà khoa học, cán bộ, đảng viên và nhân dân; lựa chọn, chắt lọc, tham khảo các đề xuất tâm huyết, trách nhiệm; kết tinh trí tuệ và sức sáng tạo của toàn Đảng, toàn dân và toàn quân ta,…

Các văn kiện trình Đại hội có nhiều nội dung đổi mới và điểm nhấn quan trọng. Từ cách tiếp cận, mục tiêu phát triển, đánh giá kết quả thực hiện Nghị quyết Đại hội XII, dự báo tình hình thế giới và trong nước, hệ thống các quan điểm, tư tưởng chỉ đạo đến các định hướng phát triển, nhiệm vụ trọng tâm, các đột phá chiến lược đã thể hiện được những quan điểm, tư tưởng chỉ đạo, chủ trương, phương hướng lớn, cho thấy tầm nhìn, tư duy chiến lược của Đảng, khát vọng phát triển của dân tộc và quyết tâm chính trị của toàn Đảng, toàn dân, toàn quân ta trong công cuộc xây dựng và bảo vệ vững chắc Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa,…

Đoàn kết, thống nhất cao, gương mẫu, bản lĩnh và trí tuệ

Đó là nhận định của Trung ương khi kiểm điểm sự lãnh đạo, chỉ đạo của Ban Chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư khóa XII. Hội nghị thống nhất đánh giá, nhiệm kỳ qua, trước bối cảnh trong nước và quốc tế có nhiều diễn biến nhanh chóng, phức tạp, khó lường; thiên tai, dịch bệnh xảy ra ở nhiều nơi, Ban Chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư, các đồng chí lãnh đạo chủ chốt thật sự là một tập thể đoàn kết, thống nhất cao, gương mẫu, bản lĩnh, trí tuệ, luôn bám sát các quan điểm, đường lối của Đảng, kịp thời đưa ra các quyết sách đúng đắn và phù hợp, giải quyết nhiều vấn đề về kinh tế – xã hội, quốc phòng, an ninh, đối ngoại, xây dựng Đảng và hệ thống chính trị. Tập trung lãnh đạo toàn Đảng, toàn dân, toàn quân vượt qua khó khăn, thách thức, đẩy mạnh toàn diện, đồng bộ sự nghiệp đổi mới, phát huy sức mạnh đại đoàn kết dân tộc, tổ chức thực hiện Nghị quyết Đại hội XII đạt được nhiều thành tựu rất quan trọng, khá toàn diện, có nhiều dấu ấn nổi bật, tạo tiền đề cho những nhiệm kỳ tiếp theo.

Tổng Bí thư, Chủ tịch nước nêu rõ, Ban Chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư đã tập trung lãnh đạo, chỉ đạo hoàn thiện đường lối, thể chế, nhất là thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, xử lý và giải quyết có hiệu quả những khó khăn, vướng mắc, hạn chế, yếu kém từ nhiều năm trước của nền kinh tế. Giữ vững ổn định vững chắc kinh tế vĩ mô; lạm phát được kiểm soát và duy trì ở mức thấp. Các cân đối lớn của nền kinh tế tiếp tục được bảo đảm. Cơ cấu lại nền kinh tế gắn với đổi mới mô hình tăng trưởng đạt được những kết quả quan trọng. Các lĩnh vực giáo dục và đào tạo, y tế, khoa học và công nghệ, văn hóa, xã hội tiếp tục phát triển. Đời sống của nhân dân được cải thiện rõ rệt. Thế và lực của nước ta được tăng cường; giữ vững độc lập, chủ quyền, quyền chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc, lợi ích quốc gia, dân tộc và môi trường hòa bình, ổn định để phát triển đất nước, đóng góp tích cực, có trách nhiệm cho hòa bình, ổn định phát triển của thế giới và khu vực.

Về công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng, xây dựng hệ thống chính trị, đấu tranh phòng, chống tham nhũng, lãng phí, tiêu cực, Tổng Bí thư, Chủ tịch nước nêu rõ, đây là lĩnh vực được đặc biệt coi trọng và tập trung lãnh đạo, chỉ đạo, tổ chức thực hiện với quyết tâm chính trị cao, nỗ lực lớn, hành động quyết liệt và đạt được nhiều kết quả rõ rệt; tình trạng tham nhũng bước đầu được ngăn chặn và có thuyên giảm. Nhiều vấn đề khá phức tạp, nhạy cảm đặt ra và thực hiện từ nhiều năm trước nhưng hiệu quả thấp, nhiệm kỳ này đã đạt kết quả quan trọng.

Tuy nhiên, công tác lãnh đạo, chỉ đạo của Ban Chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư nhiệm kỳ Đại hội XII còn có một số hạn chế. Đó là việc thể chế hóa, cụ thể hóa một số nghị quyết của Đảng còn chậm; tổ chức thực hiện vẫn là khâu yếu. Lãnh đạo, chỉ đạo công tác quản lý nhà nước về kinh tế – xã hội, bảo đảm an ninh chính trị, trật tự, an toàn xã hội, bảo vệ tài nguyên, môi trường còn một số hạn chế, bất cập. Việc triển khai các công trình trọng điểm, giải ngân vốn đầu tư công, cổ phần hóa doanh nghiệp nhà nước còn chậm; đời sống một bộ phận nhân dân còn khó khăn. Có lúc, có nơi việc xây dựng tổ chức thực hiện đường lối, chính sách, pháp luật và thực thi công vụ vẫn còn là khâu yếu; kỷ luật, kỷ cương có lúc, có nơi chưa nghiêm.

Bỏ phiếu giới thiệu nhân sự tham gia Bộ Chính trị, Ban Bí thư khóa XIII

Ban Chấp hành Trung ương đã thảo luận dân chủ, kỹ lưỡng, bỏ phiếu biểu quyết với sự nhất trí rất cao nhân sự tham gia Bộ Chính trị, Ban Bí thư khóa XIII, bao gồm cả nhân sự Bộ Chính trị, Ban Bí thư khóa XII tái cử và nhân sự lần đầu tham gia Bộ Chính trị, Ban Bí thư. Ban Chấp hành Trung ương giao Bộ Chính trị và Tiểu ban Nhân sự tiếp tục xem xét, bổ sung, hoàn thiện các phương án nhân sự theo đúng Phương hướng công tác nhân sự Ban Chấp hành Trung ương khóa XIII và quy trình công tác nhân sự đã đề ra để báo cáo Ban Chấp hành Trung ương xem xét, quyết định tại Hội nghị Trung ương 15 sắp tới.

Tổng Bí thư, Chủ tịch nước nhấn mạnh, Hội nghị lần thứ 14 Ban Chấp hành Trung ương khóa XII đã thành công tốt đẹp. Nhiều nội dung công việc quan trọng chuẩn bị Đại hội XIII của Đảng cơ bản đã hoàn thành theo đúng mục tiêu, yêu cầu và kế hoạch đề ra. Thời gian từ nay đến Đại hội không còn nhiều, chúng ta còn không ít việc quan trọng phải làm. Các đồng chí Trung ương và toàn thể các đồng chí tham dự Hội nghị hãy tiếp tục nêu cao tinh thần trách nhiệm, khẩn trương, nghiêm túc thực hiện và lãnh đạo, chỉ đạo tổ chức thực hiện thật tốt các nhiệm vụ đã đề ra, góp phần thiết thực vào thành công của Đại hội,…

Tại Hội nghị này, Ban Chấp hành Trung ương đã xem xét Tờ trình của Bộ Chính trị và nhất trí cao quyết định thi hành kỷ luật khai trừ ra khỏi Đảng đối với ông Nguyễn Đức Chung, Ủy viên Trung ương Đảng khóa XII, nguyên Phó Bí thư Thành ủy nhiệm kỳ 2015 – 2020, nguyên Bí thư Ban cán sự đảng, nguyên Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội nhiệm kỳ 2016 – 2021, do đã mắc phải những vi phạm, khuyết điểm rất nghiêm trọng.